huà yún
pái yún
mán yún
nuǎn yún
lián yún
tuí yún
xiè yún
nì yún
shuǐ yún
pī yún
cháo yún
yān yún
shěn yún
mèng yún
níng yún
mì yún
wū yún
jǐn yún
shēng yún
yóu yún
zēng yún
xīng yún
hú yún
péng yún
zhàn yún
tíng yún
jué yún
yǔ yún
nán yún
tiān yún
yóu yún
jìng yún
zhòng yún
chàng yún
àn yún
gài yún
bù yún
lú yún
wǔ yún
bī yún
yù yún
xiè yún
wū yún
yuān yún
dòng yún
mǎo yún
lún yún
qǐ yún
guī yún
téng yún
jià yún
shèn yún
ná yún
gū yún
chóng yún
bái yún
cuì yún
luàn yún
jì yún
zhuī yún
jìn yún
qiān yún
chóu yún
jī yún
yǔ yún
chāng yún
dào yún
qīng yún
jiàng yún
bìn yún
fú yún
chuān yún
shī yún
ní yún
chán yún
duǒ yún
niè yún
dé yún
fàn yún
màn yún
bì yún
liáng yún
xuán yún
huán yún
máng yún
réng yún
qìng yún
bèng yún
làn yún
qīng yún
wàng yún
gàn yún
pān yún
mín yún
zhù yún
tún yún
bèi yún
juǎn yún
gē yún
cǎi yún
qǐ yún
dēng yún
shū yún
zhěn yún
huì yún
líng yún
shí yún
yǐ yún
yǎn yún
diāo yún
cóng yún
píng yún
jī yún
dié yún
gōu yún
yú yún
pò yún
zhū yún
zhàng yún
rú yún
dàn yún
duī yún
quán yún
cén yún
chóu yún
biāo yún
mián yún
qīng yún
chán yún
bǎo yún
huì yún
yù yún
wò yún
fēi yún
líng yún
xián yún
xiāo yún
jì yún
háng yún
sōng yún
hé yún
sū yún
céng yún
zhōu yún
xuě yún
qí yún
shāng yún
qīng yún
fú yún
zú yún
shuò yún
cán yún
gǔ yún
cí yún
fàn yún
líng yún
cháng yún
lí yún
chéng yún
mù yún
mí yún
hóng yún
dài yún
gòu yún
shāo yún
tuí yún
fēi yún
hè yún
jí yún
hàn yún
zāng yún
jiá yún
chī yún
gàn yún
duō yún
chuī yún
yù yún
chén yún
diāo yún
tà yún
qī yún
hán yún
xiān yún
bēng yún
xū yún
shèng yún
xiáng yún
fēng yún
héng yún
fēn yún
huǒ yún
jǐng yún
qiè yún
wán yún
shū yún
guò yún
chéng yún
zhào yún
mó yún
wěi yún
dī yún
jiāo yún
zhù yún
è yún
duàn yún
huáng yún
gāo yún
ná yún
ní yún
lǜ yún
piàn yún
chūn yún
hēi yún
chuí yún
sháo yún
wā yún
zhōng yún
chǔ yún
zhèn yún
shùn yún
chī yún
qí yún
cái yún
⒈ 即庆云。一种彩云,古人视为祥瑞。
引《竹书纪年》卷上:“十四年,卿云见,命禹代虞事。”
《史记·天官书》:“若烟非烟,若云非云,郁郁纷纷,萧索轮囷,是谓卿云。卿云见,喜气也。”
清赵翼《养疾未愈书感》诗:“岁晚沧江几回首,卿云五色丽高旻。”
⒉ 歌名。传说虞舜将禅位给禹时和百官一起唱的歌。
引《尚书大传》卷二:“舜为宾客而禹为主人……于时卿云聚,俊乂集,百工相和而歌《卿云》,帝乃倡之曰:‘卿云烂兮,糺縵縵兮,日月光华,旦復旦兮。’”
郑玄注:“卿,当为‘庆’。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·通变》:“虞歌《卿云》,则文於唐时。”
唐元稹《郊天日五色祥云赋》:“昔者《卿云》作歌於虞舜,《白云》著词於汉武。”
⒊ 汉代辞赋家司马相如 (字长卿 )、 扬雄 (字子云 )的并称。
引《南齐书·文学传论》:“卿云巨丽,升堂冠冕; 张左恢廓,登高不继。”
南朝陈徐陵《报尹义尚书》:“才冠卿云,智同荀郭。”
宋陆游《答人贺赐第启》:“此盖伏遇某官学穷游夏,文媲卿云。”
祥云。《史记.卷二十七.天官书》:「若烟非烟,若云非云,郁郁纷纷,萧索轮囷,是谓卿云。」也作「景云」、「庆云」。
卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。
云读音:yún云yún(1)(动)说:人~亦~。(2)古汉语助词:岁~暮矣。云yún(名)云彩。云yún(1)(名)指云南。(2)(Yún)姓。