bēi chí
bēi chǐ
bēi shān
bēi qǔ
bēi hǎi
bēi hú
bēi huáng
bēi liàng
bēi chù
bēi gōu
bēi dài
bēi qú
bēi ài
bēi zhī
pō tuó
bēi pì
pō tuó
bēi táng
bēi diàn
bēi lǒng
bēi xiǎn
bēi lì
bēi cí
bēi è
bēi guān
bēi lù
bēi yǎn
bēi tuó
bēi tuí
bēi jìn
bēi nǎi
bēi yàn
bēi zhàng
bēi dàng
shí gōu
chéng gōu
háo gōu
jīn gōu
ào gōu
shèn gōu
dì gōu
tōng gōu
háo gōu
yù gōu
hé gōu
jiè gōu
jiàn gōu
jùn gōu
àn gōu
yán gōu
yáng gōu
dài gōu
shuǐ gōu
yán gōu
lí gōu
zhāng gōu
ní gōu
hán gōu
shāo gōu
lí gōu
shān gōu
qīng gōu
chī gōu
bí gōu
tóng gōu
lǒng gōu
jiāng gōu
shāng gōu
dào gōu
hàn gōu
hǎi gōu
gě gōu
gōng gōu
xū gōu
wǔ gōu
tuī gōu
bēi gōu
yīn gōu
yáng gōu
xiōng gōu
jié gōu
míng gōu
yáng gōu
shù gōu
yuán gōu
tiān gōu
jī gōu
xuè gōu
jìn gōu
hóng gōu
hóng gōu
⒈ 水沟;沟渠。
引《管子·五辅》:“导水潦,利陂沟,决潘渚,溃泥滞,通鬱闭,慎津梁,此谓遗之以利。”
《逸周书·大聚》:“陂沟道路,藂苴丘坟,不可树穀者,树以材木。”
朱右曾校释:“陂,阪也。山旁曰陂,水注谷曰沟。”
1. 池塘:陂塘。陂池。千顷之陂。
2. 水边,水岸:东海之陂。
3. 山坡,斜坡:“陂南陂北鸦阵黑,舍西舍东枫叶赤”。
沟读音:gōu沟gōu(1)人工挖掘的水道或工事:暗~|交通~。(2)(~儿)浅槽;和沟类似的洼处:地面上轧了一道~|瓦~里流下水来。(3)(~儿)一般的水道:山~|小河~儿。