guāng zǐ
guāng zhāo
guāng xùn
guāng jiàng
guāng yīn
guāng sù
guāng jì
guāng dé
guāng fàn
guāng lì
guāng hēng
guāng huá
guāng chén
guāng yào
guāng guó
guāng cǎi
guāng lán
guāng fēng
guāng biāo
guāng chāng
guāng yàn
guāng yíng
guāng yí
guāng bō
guāng páng
guāng xiàn
guāng yán
guāng sī
guāng zhū
guāng ài
guāng míng
guāng zuò
guāng tǒng
guāng gù
guāng xuàn
guāng guāng
guāng diāo
guāng zé
guāng qì
guāng chǎn
guāng róng
guāng biǎo
guāng huǒ
guāng rùn
guāng dāo
guāng miàn
guāng liè
guāng yáng
guāng càn
guāng zhuī
guāng tóu
guāng qǐ
guāng gǎn
guāng xūn
guāng bǎn
guāng dàn
guāng lín
guāng dì
guāng pǔ
guāng jià
guāng yā
guāng jīng
guāng xiǎn
guāng mào
guāng bàn
guāng xī
guāng lóng
guāng jià
guāng fǔ
guāng huán
guāng xiān
guāng chè
guāng yìng
guāng yǐng
guāng bèi
guāng zé
guāng dié
guāng néng
guāng dí
guāng chì
guāng měi
guāng bēn
guāng qià
guāng nián
guāng lǎn
guāng huá
guāng dài
guāng diǎn
guāng fù
guāng jiǎo
guāng xiào
guāng shù
guāng gùn
guāng liàng
guāng jìng
guāng huī
guāng tiān
guāng róng
guāng bān
guāng zhào
guāng jīng
guāng shào
guāng liàng
guāng yào
guāng wù
guāng wěi
guāng shǎn
guāng chéng
guāng zhóu
guāng liáo
guāng máng
guāng shuāi
guāng guǐ
guāng yàn
guāng fù
guāng dào
guāng dīng
guāng tàng
guāng miàn
guāng quān
guāng bǐ
guāng jiě
guāng shān
guāng yuè
guāng jǐng
guāng dìng
guāng qián
guāng jì
guāng xiàn
guāng máng
guāng bǐng
guāng fěn
guāng huàng
guāng róng
guāng dà
guāng chéng
guāng yì
guāng zhái
guāng biān
guāng tàng
guāng yù
guāng fū
guāng zhú
guāng zhēn
guāng jié
guāng háo
guāng ní
guāng yào
guāng diàn
guāng fū
guāng hè
guāng zàn
guāng dù
guāng tū
guāng xiān
guāng tǎng
guāng yùn
guāng sè
guāng liu
guāng pán
guāng hé
guāng xiàng
guāng dēng
guāng bì
guāng táng
guāng fèng
guāng guǐ
guāng yuán
guāng pī
guāng qì
guāng làn
guāng xuān
guāng yù
guāng huì
guāng yuǎn
guāng cǎi
guāng yīn
guāng zhì
guāng xué
guāng guài
guāng yóu
guāng yàn
guāng fù
guāng sòng
guāng míng
guāng yù
guāng qū
guāng chǒng
guāng shēng
guāng huī
guāng líng
guāng huà
⒈ 彰明显扬;发扬光大。
引《左传·隐公三年》:“光昭先君之令德,可不务乎?”
清蒋士铨《桂林霜·客窜》:“弟辈一面声明开府,一面奔赴京师,要使臣节光昭,交情完密。”
⒉ 照耀。
引三国魏曹操《秋胡行》之二:“明明日月光,何所不光昭。”
南朝宋谢灵运《从游京口北固应诏》诗:“皇心美阳泽,万象咸光昭。”
郭沫若《天才与教育》:“我国历史上的春秋战国时代,那时候天下的纷乱恐不输于我们现在了,然而它在我们的学艺史上却成为一个光昭百世的黄金时代。”
照耀。
光guāng(1)(名)通常指照耀在物体上、使人能看见物体的那种物质;如太阳光、灯光、月光等。可见光是波长7。7×10…5厘米到4×10…5厘米的电磁波。此外还包括看不见的红外光和紫外光。光在真空中的传播速度每秒约三十万公里。因为光是电磁波的一种;所以也叫光波;在一般情况下光沿直线传播;所以也叫光线。参看〔红外线〕、〔紫外线〕。(2)(名)景物:风~|春~明媚。(3)(名)光彩;荣誉:为国增~。(4)敬辞;表示光荣;用于对方来临:~临|~顾。(5)(动)光大:~前裕后。(6)(形)明亮:~明|~泽。(7)(形)光滑;光溜:磨~|这种纸很~。(8)(副)一点不剩;全没有了;完了:精~|用~|把敌人消灭~。(9)(动)(身体)露着:~膀子|~着头。(10)(副)只;单:任务这么重;~靠你们两个人恐怕不行。(11)(Guānɡ)姓。
昭读音:zhāo昭zhāo(1)(形)明显;显著:~著。(2)(动)〈书〉表明;显示:~示|~然若揭。