qū xiàn
àn xiàn
xiāng xiàn
pì xiàn
jùn xiàn
zhí xiàn
píng xiàn
zhōu xiàn
chí xiàn
chì xiàn
qǔ xiàn
xíng xiàn
jìn xiàn
shén xiàn
xiāo xiàn
shān xiàn
hǎi xiàn
pàn xiàn
chōu xiàn
bù xiàn
biān xiàn
liè xiàn
pān xiàn
guì xiàn
guǐ xiàn
tè xiàn
jī xiàn
jīng xiàn
qiáo xiàn
huā xiàn
jìng xiàn
tè xiàn
è xiàn
jiāo xiàn
quán xiàn
páng xiàn
gōng xiàn
bié xiàn
yǔ xiàn
tóng xiàn
xiāng xiàn
xǔ xiàn
jù xiàn
zhuàng xiàn
běn xiàn
yè xiàn
bǐ xiàn
chēng xiàn
cūn xiàn
chè xiàn
huán xiàn
dǎo xiàn
bāng xiàn
háo xiàn
shì xiàn
huǒ xiàn
jīn xiàn
yìng xiàn
jiǔ xiàn
chéng xiàn
yě xiàn
fú xiàn
zǐ xiàn
guǐ xiàn
lè xiàn
⒈ 祭山。
引《尔雅·释天》:“祭山曰庪县。”
郭璞注:“或庪或县,置之於山。 《山海经》曰‘县以吉玉’是也。”
邢昺疏:“庪县,祭山之名也。庪,谓埋藏之……县,谓县其牲币於山林中,因名祭山曰庪县。”
《公羊传·僖公三十一年》“山川有能润于百里者,天子秩而祭之” 徐彦疏引汉李巡曰:“祭山以黄玉及璧,以庪置几上,遥遥而眂之,若县,故曰庪县。”
古代一种将牲礼埋藏或悬挂于山林中的祭山仪式。