tè diǎn
tè sè
tè jìn
tè xiù
tè qiān
tè quán
tè shì
tè jiā
tè cài
tè chū
tè qū
tè yòu
tè jià
tè gǔ
tè gōng
tè shū
tè yīng
tè bǐng
tè bǐng
tè xián
tè xǔ
tè jiān
tè miǎn
tè huì
tè dìng
tè dài
tè tè
tè chǎn
tè shēng
tè jiāng
tè xiě
tè shèn
tè dì
tè yāo
tè yì
tè xiàn
tè kuài
tè jì
tè zhǒng
tè cháng
tè lái
tè zòu
tè jí
tè jiǎn
tè jué
tè zàn
tè dǐ
tè shí
tè de
tè shà
tè qí
tè lì
tè dá
tè qiǎn
tè bǐ
tè jí
tè xùn
tè jià
tè jué
tè diǎn
tè jí
tè lài
tè gòng
tè niú
tè wù
tè pài
tè qǐ
tè lì
tè quán
tè bié
tè mìng
tè děng
tè zhǔn
tè dāng
tè zhāo
tè zhuó
tè xìng
tè sì
tè wèi
tè zhì
tè yuē
tè yín
tè kē
tè cì
tè chú
tè zhǐ
tè yǒu
tè yì
tè běn
tè xiào
tè gǔ
tè lè
tè bá
tè jǐng
tè zhēng
tè de
tè bài
tè shòu
jiǔ xiàn
guǐ xiàn
tóng xiàn
huā xiàn
yìng xiàn
guì xiàn
xiāo xiàn
xíng xiàn
qū xiàn
dǎo xiàn
shì xiàn
jùn xiàn
pān xiàn
háo xiàn
àn xiàn
shān xiàn
zhuàng xiàn
biān xiàn
zhōu xiàn
quán xiàn
xiāng xiàn
huán xiàn
jiāo xiàn
jīn xiàn
yè xiàn
tè xiàn
è xiàn
huǒ xiàn
qiáo xiàn
tè xiàn
yě xiàn
chè xiàn
liè xiàn
jīng xiàn
chí xiàn
chēng xiàn
jìng xiàn
xiāng xiàn
chì xiàn
jī xiàn
lè xiàn
yǔ xiàn
chéng xiàn
hǎi xiàn
píng xiàn
zǐ xiàn
pì xiàn
fú xiàn
pàn xiàn
shén xiàn
bǐ xiàn
bié xiàn
bù xiàn
qǔ xiàn
xǔ xiàn
zhí xiàn
jìn xiàn
gōng xiàn
cūn xiàn
bāng xiàn
běn xiàn
páng xiàn
jù xiàn
guǐ xiàn
chōu xiàn
⒈ 古代礼制,士(一说大夫)陈乐器,规定只能张设一面,称“特县(悬)”。
引汉贾谊《新书·审微》:“《礼》,天子之乐宫县,诸侯之乐轩县,大夫特县,士有琴瑟。”
特tè(1)(副)特殊;超出一般:~等|~效。(2)(副)特地:~意|~邀。(3)(名)指特务:敌~|防~。(4)(副)〈书〉只;但:不~此地也。
县读音:xiàn,xuán[ xiàn ]1. 行政区划单位,旧时属于州、府、道,现由直辖市、地级市、自治州等领导。
2. 姓