yàn zì
yàn fú
yàn bō
yàn shǐ
yàn sè
yàn chàng
yàn yàn
yàn cǎi
yàn mí
yàn sī
yàn xiàn
yàn jī
yàn gē
yàn zǎo
yàn ruǐ
yàn róng
yàn měi
yàn tài
yàn fěn
yàn cóng
yàn cí
yàn fā
yàn yùn
yàn qī
yàn zī
yàn huì
yàn cái
yàn fāng
yàn zhuāng
yàn jué
yàn yáng
yàn shì
yàn jiāo
yàn xiá
yàn wén
yàn shēng
yàn huā
yàn ruǐ
yàn shì
yàn cí
yàn qíng
yàn zhuāng
yàn nǚ
yàn jǔ
yàn jǐng
yàn shuō
yàn yóu
yàn mù
yàn zhì
yàn dì
yàn hóng
yàn qǔ
yàn lì
yàn zhì
yàn yù
gēng zhuāng
bàn zhuāng
huà zhuāng
hóng zhuāng
yǎn zhuāng
miàn zhuāng
jìng zhuāng
qín zhuāng
nào zhuāng
bàn zhuāng
qīng zhuāng
é zhuāng
chén zhuāng
yì zhuāng
é zhuāng
jià zhuang
shū zhuāng
huā zhuāng
qiàn zhuāng
xiǎo zhuāng
xiǎn zhuāng
juàn zhuāng
zhà zhuāng
hēi zhuāng
lí zhuāng
sù zhuāng
xiān zhuāng
jiǎ zhuāng
diǎn zhuāng
báo zhuāng
mò zhuāng
jiǎn zhuāng
xǐ zhuāng
cūn zhuāng
jiǎn zhuāng
yán zhuāng
nóng zhuāng
zhěng zhuāng
huà zhuāng
gǔ zhuāng
mán zhuāng
shì zhuāng
lèi zhuāng
fā zhuāng
xiè zhuāng
wǎng zhuāng
bái zhuāng
níng zhuāng
tiān zhuāng
suì zhuāng
méi zhuāng
shèng zhuāng
cuī zhuāng
yàn zhuāng
qiáo zhuāng
tí zhuāng
chūn zhuāng
dàn zhuāng
shàng zhuāng
gōng zhuāng
huǐ zhuāng
cán zhuāng
⒈ 亦作“艳粧”。亦作“艷妆”。
⒉ 艳美的装扮;装束艳美。
引南朝齐王融《春游回文诗》:“低吹杂纶羽,薄粉艳粧红。”
宋晁冲之《传言玉女·上元》词:“艳妆初试,把珠帘半揭。”
《农政全书》卷二九引《群芳谱·果谱二·桃》:“或云:种时将桃核刷浄,令女子艳粧种之,他日花艳而子离核。”
清龚自珍《法曲献仙音》词:“蓝布衫儿,墨紬裙子,未要艳妆明抹。”
许地山《危巢坠简·人非人》:“有一晚上偶然看见一个艳妆女子,看来很像她。”
⒊ 借指美女。见“艳妆”。
引唐刘希夷《蜀城怀古》诗:“旧国有年代,青楼思艳妆。”
宋徐铉《奉和七夕应令》:“静闻天籟疑鸣佩,醉折荷花想艳妆。”
元王实甫《西厢记》第一本第二折:“你若有主张,对艳妆,将言词説上,我将你众和尚死生难忘。”
浓妆。
1.色彩光泽鲜明好看:~丽。娇~。百花争~。这布的花色太~了,有没有素一点的?
2.指关于爱情方面的;香艳:~情。~史。
3.羡慕:~羡。
4.姓。
妆读音:zhuāng妆zhuāng(1)(动)化妆:梳~。(2)(名)装饰:卸~。(3)(名)指嫁妆:送~。