é wài
é jiě
é zhī
é miàn
é fù
é dìng
é ěr
é lín
é míng
é tí
é zǎi
é bàn
é huáng
é xiàn
é fāng
é qìng
é kuǎn
é tóu
é gǔ
é lú
é fù
é cáo
é shān
é lóu
é niáng
é shǒu
é dù
é biān
é mǎ
é mén
é lìn
é jiǎo
é shè
é zǐ
é jí
é zhuāng
é é
é bīng
é quē
xiǎn zhuāng
zhà zhuāng
bàn zhuāng
jiǎn zhuāng
jiǎ zhuāng
bái zhuāng
níng zhuāng
wǎng zhuāng
jiǎn zhuāng
huà zhuāng
xiān zhuāng
xǐ zhuāng
juàn zhuāng
nào zhuāng
chūn zhuāng
sù zhuāng
qiàn zhuāng
huǐ zhuāng
xiè zhuāng
cuī zhuāng
mò zhuāng
jìng zhuāng
qīng zhuāng
diǎn zhuāng
yì zhuāng
qiáo zhuāng
bàn zhuāng
yán zhuāng
fā zhuāng
báo zhuāng
lí zhuāng
yǎn zhuāng
cán zhuāng
méi zhuāng
huà zhuāng
dàn zhuāng
qín zhuāng
gēng zhuāng
xiǎo zhuāng
miàn zhuāng
gǔ zhuāng
shèng zhuāng
yàn zhuāng
lèi zhuāng
shū zhuāng
gōng zhuāng
é zhuāng
jià zhuang
shàng zhuāng
é zhuāng
cūn zhuāng
tí zhuāng
hēi zhuāng
zhěng zhuāng
suì zhuāng
huā zhuāng
tiān zhuāng
nóng zhuāng
mán zhuāng
chén zhuāng
hóng zhuāng
shì zhuāng
⒈ 指古代女子华贵艳美的面妆。
引语本《太平御览》卷九七〇引《宋书》:“武帝女寿阳公主,人日卧於含章簷下,梅花落公主额上,成五出之华,拂之不去。皇后留之。自后有梅花粧,后人多効之。”
宋陆游《湖山·柳姑庙》诗:“汀月生眉黛,溪梅试额妆。”
额é(1)(名)眉上发下的部分;俗称脑门子:~头。(2)(名)规定的数量:名~。(3)(名)牌匾:匾~。
妆读音:zhuāng妆zhuāng(1)(动)化妆:梳~。(2)(名)装饰:卸~。(3)(名)指嫁妆:送~。