wàng fú
wàng xíng
wàng diào
wàng nián
wàng shì
wàng jì
wàng juàn
wàng jī
wàng jì
wàng shēn
wàng guī
wàng xiǎng
wàng hūn
wàng jǐ
wàng yán
wàng qí
wàng jì
wàng hún
wàng yán
wàng chǐ
wàng cān
wàng què
wàng mèi
wàng wǒ
wàng niàn
wàng qíng
wàng shén
wàng yì
wàng xing
wàng hū
wàng mìng
wàng fǎn
wàng sī
wàng běn
wàng ēn
wàng bā
wàng cān
wàng láo
wàng huái
wàng quán
cí xíng
bīng xíng
sù xíng
èr xíng
xīn xíng
bō xíng
bài xíng
bù xíng
zhuàn xíng
jǔ xíng
gǒng xíng
dùn xíng
quán xíng
rén xíng
kǒu xíng
qíng xing
yí xíng
gòu xíng
liàn xíng
běn xíng
tú xíng
yuǎn xíng
hái xíng
kuī xíng
lí xíng
zhòng xíng
fǎn xíng
yán xíng
shěn xíng
fēn xíng
chú xíng
biàn xíng
zhēn xíng
yǐn xíng
tǐ xíng
shǒu xíng
jiàn xíng
xiàn xíng
shù xíng
wén xíng
yí xíng
dān xíng
guǐ xíng
jiǎ xíng
yì xíng
ài xíng
wài xíng
chéng xíng
qǔ xíng
liǎn xíng
liàn xíng
xiǎn xíng
huǐ xíng
rěn xíng
shàn xíng
tǔ xíng
shì xíng
nì xíng
tóng xíng
qián xíng
fēng xíng
qiān xíng
líng xíng
jìng xíng
lún xíng
yuán xíng
chāo xíng
wù xíng
hú xíng
xiàng xíng
yà xíng
fù xíng
bì xíng
yīn xíng
guì xíng
xiě xíng
zhuó xíng
jì xíng
huán xíng
miàn xíng
dì xíng
léng xíng
xiāng xíng
yáo xíng
fàn xíng
shòu xíng
yù xíng
luǒ xíng
zǒu xíng
xiàng xíng
tiáo xíng
luǒ xíng
shǎo xíng
lù xíng
huà xíng
bǐ xíng
hài xíng
liú xíng
wèi xíng
qiáng xíng
láo xíng
sè xíng
wáng xíng
jiǎo xíng
lěi xíng
lì xíng
ān xíng
tuì xíng
bì xíng
shēn xíng
tú xíng
wú xíng
hú xíng
xuàn xíng
fú xíng
cháng xíng
tuō xíng
tuí xíng
jiū xíng
tiān xíng
wàng xíng
zǎo xíng
duì xíng
yǒu xíng
xiàn xíng
wàn xíng
biāo xíng
yán xíng
luán xíng
gū xíng
tī xíng
chéng xíng
yì xíng
bǐng xíng
sān xíng
táo xíng
shū xíng
huàn xíng
zǎn xíng
cū xíng
fán xíng
kū xíng
luǎn xíng
jī xíng
quán xíng
wú xíng
lián xíng
rén xíng
nì xíng
qún xíng
shén xíng
zhì xíng
wǔ xíng
qióng xíng
mào xíng
hè xíng
fèi xíng
gōng xíng
liǎng xíng
léi xíng
忘形wàngxíng
(1) 忘掉言行的分寸
例得意忘形英be beside oneself;have one's head turned;do not control oneself⒈ 指超然物外,忘了自己的形体。
引《庄子·让王》:“故养志者忘形,养形者忘利,致道者忘心矣。”
前蜀韦庄《对酒》诗:“何用巖栖隐姓名,一壶春酎可忘形。”
宋秦观《满庭芳》词:“时时,横短笛,清风皓月,相与忘形。”
清潘陆《同朱士叶北固山用唐人韵》:“高人住巖壑,永日与忘形。 江爱秋涛壮,山怜宿雨青。”
⒉ 形容过度高兴而失去常态。
引汉蔡邕《琴赋》:“於是歌人恍惚以失曲,舞者乱节以忘形。”
陈残云《山谷风烟》第十四章:“朱细芳忘形地扑向周祺,好像周祺就是她日夜想念、而又杳无音信的亲哥哥。”
⒊ 谓朋友相处不拘形迹。
引唐白居易《效陶潜体诗》之七:“我有忘形友,迢迢李与元。”
元刘致《折桂令·闲居自适》曲:“与农父忘形尔汝,醉归来不记谁扶。”
《儿女英雄传》缘起首回:“必是先有了这个心,才有古往今来那无数忠臣烈士文死諫武死战……才有汉光武、严子陵的忘形。”
丁玲《一九三〇年春上海》之一:“他们从前是多么忘形的亲热过。”
忘记自己的形体。
如:「得意忘形」。
忘wàng(动)忘记:~掉|难~。
形读音:xíng形xíng(1)(名)形状:方~|图~|地~。(2)(名)形体;实体:有~|~影不离。(3)(动)显露;表现:喜~于色|~诸笔墨。(4)(动)对照:相~见绌|相~之下。