wàng guī
wàng fǎn
wàng cān
wàng huái
wàng qíng
wàng jì
wàng hū
wàng fú
wàng hūn
wàng běn
wàng qí
wàng yì
wàng yán
wàng juàn
wàng diào
wàng què
wàng xíng
wàng cān
wàng bā
wàng láo
wàng yán
wàng xiǎng
wàng shēn
wàng jī
wàng ēn
wàng mèi
wàng wǒ
wàng shì
wàng xing
wàng nián
wàng chǐ
wàng jì
wàng sī
wàng jì
wàng shén
wàng niàn
wàng quán
wàng jǐ
wàng hún
wàng mìng
pī què
diāo què
qián què
yí què
lí què
wǎng què
niù què
duó què
xiǎo què
xié què
yán què
shě què
suō què
qiē què
lěng què
tuī què
yōng què
mǐn què
cuàn què
bài què
liǎo què
diū què
bìn què
shī què
jù què
yǒu què
pàn què
fàng què
tuō què
gōu què
shěng què
yí què
hòu què
pāo què
pò què
bié què
chú què
qiǎn què
jùn què
jiǎn què
yǐn què
fù què
dì què
tuì què
piě què
mí què
kōng què
miè què
nèi què
chǎn què
miǎn què
wàng què
qiān què
fān què
něi què
huí què
qiān què
qián què
pàn què
rǎng què
忘却wàngquè
(1) 不记得;忘记
英forget⒈ 忘记掉。
引唐张籍《寄苏州白二十二使君》诗:“此处吟诗向山寺,知君忘却曲江春。”
宋张先《满江红·初春》词:“多少恨,今犹昨。愁和闷,都忘却。”
《水浒传》第六十回:“吴学究道:‘ 吴用也在心多时了,不想一向忘却。小生略施小计,便教本人上山。’”
李国文《月食》:“有些值得永远记忆,有些应该彻底忘却。”
忘记、遗忘。唐.白居易〈赠苏炼师〉诗:「携将道士通宵语,忘却花时尽日眠。」《初刻拍案惊奇.卷二八》:「没人指引回头,忘却本来面目,便要堕落轮回道中。」也作「忘掉」。
忘wàng(动)忘记:~掉|难~。
却读音:què却què(1)(动)后退:退~|~步。(2)(动)使退却:~敌。(3)(动)推辞;拒绝:推~|~之不恭。(4)(动)去;掉:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻