cū yào
yán yào
dìng yào
miào yào
shí yào
yǎng yào
chǎi yào
qí yào
dǎo yào
nán yào
yīn yào
què yào
tāng yào
huàn yào
liàn yào
cū yào
líng yào
biān yào
zhuā yào
huǒ yào
xiāng yào
dān yào
chá yào
dàn yào
zhī yào
cháng yào
mì yào
zhà yào
bái yào
bèi yào
dǎo yào
sī yào
zuǐ yào
mián yào
hàn yào
guǒ yào
mèi yào
tù yào
hóng yào
pèi yào
màn yào
ěr yào
chǐ yào
shì yào
qǐng yào
fāng yào
fú yào
yòng yào
fēng yào
guǐ yào
jùn yào
sháo yào
xiè yào
zèng yào
wù yào
hé yào
hú yào
jiù yào
diǎn yào
zào yào
láo yào
cuò yào
hàn yào
bǎi yào
jiān yào
miù yào
bù yào
huò yào
qiè yào
dòu yào
liáng yào
jié yào
tǔ yào
là yào
sháo yào
shàng yào
méng yào
shēng yào
hàn yào
piān yào
cǎi yào
chǔ yào
mián yào
huàn yào
shèng yào
gū yào
dǎ yào
yīn yào
jù yào
jiàng yào
miàn yào
liáng yào
è yào
nào yào
fù yào
shǐ yào
shǔ yào
shāng yào
cuò yào
hú yào
hòu yào
bǔ yào
cǎo yào
zhōng yào
jiě yào
xiè yào
gāo yao
shén yào
shān yào
kuáng yào
mò yào
dú yào
huā yào
zǐ yào
liàn yào
wán yào
yǎn yào
měng yào
nóng yào
xīn yào
sàn yào
rè yào
huáng yào
chūn yào
mí yào
pǔ yào
fā yào
mián yào
shāo yào
mò yào
jīn yào
kàng yào
mèi yào
è yào
dǐng yào
xià yào
lán yào
⒈ 服药。
引《汉书·王嘉传》:“嘉引药杯以击地,谓官属曰:‘丞相幸得备位三公,奉职负国,当伏刑都市以示万众,丞相岂儿女子邪,何谓咀药而死?’”
⒉ 古代煎药,先将药材嚼成粗粒再煎。故亦称煎药为咀药。
引明汤显祖《牡丹亭·诊祟》:“小姐,我去咀药来。”
1. 同“嘴”。
药读音:yào药yào(1)(名)治病、治病虫害的物品。(2)(名)某些有化学作用的物质:火~|炸~。(3)(动)〈书〉用药治疗:不可救~。(4)(动)用药毒死:~老鼠|~虫子。(5)姓。