huáng liáng
fèng liáng
hè liáng
duàn liáng
shēn liáng
chū liáng
jūn liáng
kǒu liáng
wán liáng
fú liáng
mín liáng
chú liáng
yán liáng
cái liáng
yíng liáng
gān liang
dīng liáng
yí liáng
bǐng liáng
shèng liáng
chī liáng
guǒ liáng
guò liáng
dòu liáng
tái liáng
zhuī liáng
chǎn liáng
chōng liáng
dí liáng
yuè liáng
chén liáng
qiǔ liáng
huáng liáng
shè liáng
jīng liáng
kuì liáng
zhēng liáng
guān liáng
zuò liáng
chéng liáng
qǐ liáng
jué liáng
guān liáng
tún liáng
yú liáng
shí liáng
nà liáng
mǐ liáng
dǎ liáng
jīng liáng
cū liáng
dào liáng
hún liáng
yú liáng
zī liáng
gōng liáng
nán liáng
cún liáng
xíng liáng
líng liáng
shuì liáng
qī liáng
zhǎng liáng
bīng liáng
zá liáng
zhài liáng
jiā liáng
kòu liáng
bái liáng
jìng liáng
jiù liáng
cáo liáng
biān liáng
hái liáng
zhèng liáng
tái liáng
gōng liáng
hé liáng
kuì liáng
lù liáng
zhòng liáng
bū liáng
xì liáng
kàng liáng
tōng liáng
zī liáng
hòu liáng
qián liáng
xiàn liáng
lǐn liáng
hào liáng
xiǎng liáng
cuī liáng
yíng liáng
zhēng liáng
mǎ liáng
lù liáng
cāng liáng
hóu liáng
gǔ liáng
hóu liáng
shū liáng
qiū liáng
dào liáng
wǎ liáng
kòu liáng
cāo liáng
绅粮shēnliáng
(1) 〈(好工具.)方〉旧社会较有势力的地主
英big landlord⒈ 绅士和粮户。指地方上有地位有财势的人。
引郭沫若《我的童年》第一篇一:“全街的绅粮们不知道告了多少饶,两位青天大老爷才准许专抄杨三和尚的家。”
姚雪垠《李自成》第一卷第十八章:“老子日后得了地,到了四川,非把那些绅粮大户杀光不可!”
绅shēn(1)(名)古代士大夫束在腰间的大带子。(2)(名)绅士:乡~。
粮读音:liáng粮liáng(1)(名)粮食:五谷杂~|干~仓|广积~|~店。(2)(名)作为税的粮:钱~|公~|完~。