dài shāng
xiǎo shāng
fān shāng
xún shāng
chà shāng
chǐ shāng
chéng shāng
fàn shāng
yì shāng
què shāng
zhuǎn shāng
diàn shāng
gāng shāng
bēi shāng
yīn shāng
hù shāng
chú shāng
jiān shāng
biàn shāng
shī shāng
qīng shāng
yè shāng
yǎn shāng
liáng shāng
sù shāng
zhāo shāng
bīn shāng
cuó shāng
áo shāng
háo shāng
shēn shāng
zhēng shāng
èr shāng
sù shāng
hán shāng
tān shāng
chǎng shāng
gāo shāng
zǎng shāng
kè shāng
jīn shāng
guǎn shāng
fù shāng
shēn shāng
zhèng shāng
chán shāng
què shāng
tōng shāng
juàn shāng
diǎn shāng
jiǎn shāng
hǎi shāng
zuò shāng
sàn shāng
zǒng shāng
fèng shāng
tài shāng
zhuó shāng
juān shāng
miàn shāng
xùn shāng
jiān shāng
yùn shāng
sān shāng
huì shāng
chuí shāng
huī shāng
yù shāng
sī shāng
qià shāng
hán shāng
xíng shāng
jīng shāng
huáng shāng
wài shāng
jiǎ shāng
xié shāng
dù shāng
gǎng shāng
tuó shāng
wǎn shāng
jiè shāng
yáng shāng
xié shāng
què shāng
yǒu shāng
cuō shāng
gōng shāng
jù shāng
jiān shāng
chóu shāng
mù shāng
shēn shāng
jì shāng
nóng shāng
dǐ shāng
qíng shāng
piào shāng
dà shāng
yá shāng
qī shāng
mì shāng
⒈ 绅士和商人。
引瞿秋白《乱弹·代序》:“中国现在,只有所谓绅商,才配叫做市民。”
绅士与商人。
如:「展览会场中绅商云集,气氛热络。」
绅shēn(1)(名)古代士大夫束在腰间的大带子。(2)(名)绅士:乡~。
商读音:shāng[ shāng ]1. 两个以上的人在一起计划、讨论:商量。商讨。商议。商定。商榷。商酌(商量斟酌)。相商。磋商。洽商。协商。
2. 买卖,生意:商业。商店。商界。商品。商标。
3. 古指行商(坐商为“贾”,后泛指做买卖的人,亦用以指从事私营工商业的人):商人。商贩。商贾(
)(商人)。商旅。4. 数学上指除法运算中的得数:商数。
5. 中国朝代名:商代。
6. 中国古代五音之一,相当于简谱“2”。
7. 星名,二十八宿之一,即“心宿”。
8. 姓。