jiāo lì
wǎn lì
hóng lì
hào lì
jǐng lì
jùn lì
guǐ lì
huì lì
xuàn lì
cái lì
xiǎn lì
jìng lì
mò lì
yǎo lì
jìng lì
huá lì
jìng lì
wěi lì
wán lì
guāng lì
liàng lì
fēng lì
qiǎo lì
jué lì
wēi lì
jū lì
shū lì
zǎo lì
liàng lì
qǐ lì
diǎn lì
yú lì
jí lì
yě lì
xīn lì
kuā lì
diāo lì
yuán lì
mèi lì
wēn lì
èr lì
shuò lì
bó lì
jìn lì
guī lì
qiào lì
sú lì
qí lì
jù lì
yàn lì
pù lì
hóng lì
xuàn lì
shū lì
fù lì
wǎn lì
chěng lì
xiāng lì
jìng lì
lí lì
wéi lì
rùn lì
xié lì
dù lì
jùn lì
zǔ lì
chóng lì
qī lì
xián lì
sēn lì
biàn lì
guài lì
zhuàng lì
měi lì
lù lì
jùn lì
qiú lì
yàn lì
xiān lì
shěn lì
xuàn lì
dū lì
diāo lì
hào lì
chǎng lì
xiù lì
wǔ lì
kàng lì
sù lì
lóng lì
mǒ lì
duān lì
wěi lì
yùn lì
màn lì
jiāo lì
qióng lì
zhēn lì
jīng lì
qiān lì
hóng lì
jù lì
qíng lì
fēng lì
wěn lì
jiā lì
qiào lì
cè lì
chún lì
dàng lì
xiū lì
fù lì
xióng lì
xuán lì
chǔ lì
xián lì
dǐ lì
yín lì
yì lì
biàn lì
càn lì
guǎng lì
shū lì
yì lì
liú lì
yǎ lì
ǒu lì
huàn lì
dòu lì
yī lì
jù lí
xì lì
fù lì
juān lì
jiāo lì
yì lì
xiáng lì
gāo lí
pián lì
yù lì
miào lì
qīng lì
shàn lì
cháng lì
míng lì
xiǎn lì
tuō lì
mǐ lì
jiā lì
shén lì
āi lì
lǎng lì
wēi lì
mián lì
mǐn lì
hóng lì
liáng lì
chǐ lì
rù lì
kuā lì
cān lì
róu lì
yì lì
pái lì
chēn lì
huì lì
nóng lì
qīng lì
jiàng lì
yán lì
yán lì
qiàn lì
wén lì
wěi lì
chēn lì
bì lì
háo lì
huī lì
bèi lì
chéng lì
xiān lì
huī lì
gōng lì
luó lì
yú lì
yōu lì
shèng lì
zhěng lì
wěi lì
⒈ 美丽。
引《后汉书·皇后纪上·和熹邓皇后》:“后长七尺二寸,姿颜姝丽,絶异於众。”
唐张鷟《朝野佥载》卷六:“见一青衣女子独行,姿容姝丽。”
明谢肇淛《五杂俎·人部四》:“大同妇女,姝丽而多恋土重迁。”
章炳麟《俱分进化论》:“幼眇之音,姝丽之色,芳泽之气,至於蝯狙而能乐之。”
⒉ 美女。
引唐谷神子《博异志·李黄》:“二女奴曰:‘郎君贵人,所见莫非丽质。某皆贱质,又麤陋,不敢当公子厚意,然车中幸有姝丽,诚可留意也。’”
宋柳永《玉女摇仙佩》词:“取次梳妆,寻常言语,有得几多姝丽。”
明沉德符《野获编·妇女·窦氏全印》:“姜脱死归郡,纔两閲月,復买一姝丽,时议遂大薄之。”
清蒲松龄《聊斋志异·婴宁》:“抵家,母睹姝丽,惊问为谁。生以姨女对。”
美丽。
姝shū(1)(形)美好。(2)(名)美丽的女子。
丽读音:lì,lí[ lì ]
1. 好看,漂亮:美丽。秀丽。明丽。绚丽。富丽。丽质(女子美好的品貌)。风和日丽。
2. 附着:附丽。
[ lí ]
1. 〔高丽〕朝鲜历史上的王朝,旧时习惯上沿用指称朝鲜。
2. 古同“罹”,遭遇。