mí bì
mí èr
mí bì
mí tuī
mí yí
mí màn
mí pī
mí bì
mǐ mǐ
mí sàn
mí jí
mí cóng
mí cái
mí láo
mí cǎo
mí kàng
mǐ tā
mí shì
mí jīng
mí huáng
mí diē
mí yǐ
mǐ tā
mí xí
mí mò
mí báo
mí fèi
mí tuó
mí lèi
mí rǒng
mí jì
mǐ lì
mí jiān
mí dá
mí qīng
mí zōng
mí màn
mí huò
mí rù
mǐ chěng
mí jiǎo
mí làn
mí yǐ
mǐ qí
mí wǔ
mí màn
mí fú
mí jiè
mí píng
mí huáng
mí chǐ
mí diāo
mí bì
mí tú
mí xì
mí fēng
mí suì
mí yí
mí biàn
mí zǐ
mí gǔ
mí cháng
mǐ rán
mí dàng
mí méi
mí luàn
mí gǔ
mí zhǐ
xiǎn lì
xiū lì
róu lì
jiā lì
sēn lì
kuā lì
jiāo lì
shàn lì
wǎn lì
jù lì
yú lì
cè lì
xiān lì
juān lì
chěng lì
jīng lì
diǎn lì
yě lì
wěi lì
diāo lì
liàng lì
zǔ lì
wěi lì
miào lì
wēi lì
chóng lì
mǐn lì
hóng lì
wán lì
qiào lì
jùn lì
hào lì
liàng lì
wēn lì
yī lì
chéng lì
cháng lì
yàn lì
xīn lì
xié lì
qī lì
bèi lì
xuàn lì
jiāo lì
pián lì
shuò lì
huá lì
hóng lì
shěn lì
biàn lì
zhěng lì
shū lì
wǎn lì
jìng lì
xiān lì
dàng lì
háo lì
kàng lì
qiào lì
fēng lì
qīng lì
màn lì
xuán lì
jiāo lì
sù lì
chēn lì
dū lì
dù lì
liáng lì
yōu lì
biàn lì
huì lì
jiā lì
yùn lì
wén lì
xián lì
qīng lì
yú lì
zhēn lì
gōng lì
chǎng lì
pái lì
mèi lì
mián lì
hóng lì
gāo lí
càn lì
èr lì
wéi lì
hóng lì
xiù lì
shèng lì
nóng lì
wěi lì
xián lì
zhuàng lì
rùn lì
tuō lì
qiǎo lì
pù lì
lù lì
jū lì
jùn lì
dòu lì
chǔ lì
mò lì
yín lì
yǎo lì
jǐng lì
měi lì
guǎng lì
fù lì
míng lì
qiān lì
jìng lì
chǐ lì
yàn lì
jù lí
yǎ lì
wěn lì
zǎo lì
bì lì
yù lì
yán lì
rù lì
huì lì
guī lì
lóng lì
jìng lì
fēng lì
mǒ lì
sú lì
xiáng lì
yuán lì
liú lì
qǐ lì
mǐ lì
jùn lì
lǎng lì
chún lì
ǒu lì
qíng lì
cái lì
xì lì
yì lì
wǔ lì
guāng lì
āi lì
luó lì
jìng lì
fù lì
bó lì
hào lì
qióng lì
guài lì
diāo lì
shū lì
yì lì
dǐ lì
wěi lì
xuàn lì
huī lì
xiǎn lì
chēn lì
guǐ lì
qiàn lì
kuā lì
duān lì
xiāng lì
huàn lì
yì lì
jué lì
shén lì
wēi lì
huī lì
fù lì
jìn lì
yì lì
qí lì
jí lì
jiàng lì
yán lì
jù lì
xuàn lì
shū lì
cān lì
lí lì
qiú lì
xióng lì
奢华,奢靡。
精(.好工具)美华丽。
指文采富丽。
指姿容艳丽。
⒈ 奢华,奢靡。
引汉司马相如《上林赋》:“时休息於此,恐后叶靡丽,遂往而不返。”
《后汉书·孝安帝纪》:“嫁聚送终,纷华靡丽。”
⒉ 精美华丽。
引《孔子家语·刑政》:“文锦珠玉之器,雕饰靡丽,不粥於市。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷二:“乾淳间斋舍质素,饮器止陶瓦,栋宇无设饰,近时诸斋,亭榭帘幙,竞为靡丽。”
清赵雨村《被掳纪略》:“有时进城看看,惟天王府奢侈靡丽,无以復加,其餘亦有可观。”
⒊ 指文采富丽。
引《史记·司马相如列传论》:“扬雄以为靡丽之赋,劝百风一,犹驰骋郑卫之声,曲终而奏雅,不已亏乎?”
南朝梁刘勰《文心雕龙·章表》:“魏初表章,指事造实,求其靡丽,则未足美也。”
清戴名世《程偕柳淮南游草序》:“今之人举所为本与情者而无之,相与为浮淫靡丽之作而以为工,而作诗之旨,失之远矣。”
鲁迅《中国小说史略》第六篇:“﹝《拾遗记》﹞文笔颇靡丽,而事皆诞谩无实。”
⒋ 指姿容艳丽。
引《艺文类聚》卷八五引汉班倢伃《捣素赋》:“盼睞生姿,动容多製,弱态含羞,妖风靡丽。”
奢华。
1.倒下:望风披~。
2.没有:~事不为(什么工作都干)。
丽读音:lì,lí[ lì ]
1. 好看,漂亮:美丽。秀丽。明丽。绚丽。富丽。丽质(女子美好的品貌)。风和日丽。
2. 附着:附丽。
[ lí ]
1. 〔高丽〕朝鲜历史上的王朝,旧时习惯上沿用指称朝鲜。
2. 古同“罹”,遭遇。