jiā jià
jiā lún
jiā shí
jiā xī
jiā rì
jiā yǎn
jiā wěi
jiā xīn
jiā fù
jiā jù
jiā jiǎn
jiā diǎn
jiā jué
jiā qì
jiā lǜ
jiā liào
jiā xián
jiā jìn
jiā zài
jiā pài
jiā bèi
jiā lì
jiā guān
jiā bèi
jiā gōng
jiā fēi
jiā zēng
jiā rén
jiā bān
jiā yā
jiā méng
jiā hào
jiā bèi
jiā jí
jiā jǐn
jiā mǎ
jiā fǎ
jiā zhū
jiā cān
jiā lún
jiā quán
jiā wū
jiā shī
jiā gōng
jiā rè
jiā wēn
jiā qiáng
jiā shàng
jiā sǎng
jiā jīn
jiā tiān
jiā mì
jiā shēn
jiā gài
jiā guān
jiā chí
jiā kuài
jiā nián
jiā jīng
jiā sǔn
jiā bàng
jiā miǎn
jiā bīng
jiā chē
jiā hù
jiā zhī
jiā hài
jiā zhòng
jiā shàn
jiā sāi
jiā fàn
jiā hào
jiā jìn
jiā shā
jiā xí
jiā é
jiā yóu
jiā biān
jiā yǐ
jiā rù
jiā yán
jiā èr
jiā shù
jiā dí
jiā jī
jiā huì
jiā fēng
jiā jiē
jiā zhuàng
jiā yì
jiā hào
jiā biān
jiā hòu
jiā gù
jiā diǎn
jiā gū
jiā sù
jiā lǐ
jiā xíng
⒈ 凌驾于。
引《论语·公冶长》:“我不欲人之加诸我也,吾亦欲无加诸人。”
何晏集解引马融曰:“加,陵也。”
唐韩愈《争臣论》:“吾闻君子不欲加诸人,而恶訐以为直者。”
⒉ 诬谤;乱说。参阅蒋礼鸿《敦煌变文字义通释·加诸》。
引唐张鷟《游仙窟》:“岂敢在外谈説,妄事加诸!”
《敦煌变文集·燕子赋》:“雀儿夺宅,今见安居。所被伤损,亦不加诸,目验取实,何得称虚?”
《旧唐书·宣宗纪》:“诬贞良造朋党之名,肆谗构生加诸之衅。”
加jiā(1)(动)基本义:两个或两个以上的东西或数目合在一起:两个或两个以上的东西或数目合在一起(2)(动)使数量比原来大或程度比原来高;增加:~大|~强|~快|~速|~多|~急。(3)(动)把本来没有的添上去:~符号|~注解。(4)(动)加以:不~考虑|严~管束。(5)(动)(Jiā)姓。
诸读音:zhū诸zhū(1)(形)众;许多:~公|~侯|~ 君|~位|~子百家。(2)姓。诸zhū(助)〈书〉“之于(於)”或“之乎”的合音:付~实施(=之于)|公~社会(=之于)|有~?(=之乎)