jiā bàng
jiā guān
jiā biān
jiā gōng
jiā chí
jiā liào
jiā jī
jiā mì
jiā yóu
jiā jīng
jiā bīng
jiā miǎn
jiā jìn
jiā yā
jiā fù
jiā shàng
jiā mǎ
jiā hù
jiā jí
jiā lǐ
jiā lì
jiā bèi
jiā sù
jiā sǔn
jiā rén
jiā shí
jiā jué
jiā é
jiā wēn
jiā shù
jiā méng
jiā jìn
jiā zhòng
jiā shā
jiā jù
jiā bèi
jiā yán
jiā zhū
jiā shī
jiā wěi
jiā zhī
jiā gài
jiā yǎn
jiā qiáng
jiā hào
jiā yǐ
jiā pài
jiā hài
jiā jiǎn
jiā hòu
jiā sǎng
jiā xián
jiā jǐn
jiā gōng
jiā biān
jiā yì
jiā qì
jiā dí
jiā jià
jiā jiē
jiā xīn
jiā rù
jiā fǎ
jiā zēng
jiā diǎn
jiā nián
jiā lún
jiā fēi
jiā rì
jiā fēng
jiā wū
jiā chē
jiā cān
jiā lún
jiā èr
jiā hào
jiā rè
jiā lǜ
jiā hào
jiā jīn
jiā bān
jiā guān
jiā shēn
jiā shàn
jiā xí
jiā zhuàng
jiā kuài
jiā huì
jiā diǎn
jiā zài
jiā bèi
jiā xíng
jiā gū
jiā sāi
jiā xī
jiā gù
jiā quán
jiā fàn
jiā tiān
⒈ 谓礼遇厚于常时。 《左传·昭公六年》:“夏, 季孙宿如晋,拜莒田也。
引晋侯享之,有加籩。”
杜预注:“籩豆之数,多於常礼。”
唐白居易《为宰相谢恩赐酒脯饼果等状》:“宠过加籩,惧多尸素之责;荣同置醴,惭无麴糵之功。”
宋李纲《谢赐御筵表》:“悯其行役,赐以宴娱,仍招佩槖之臣,以示加籩之宠。”
加jiā(1)(动)基本义:两个或两个以上的东西或数目合在一起:两个或两个以上的东西或数目合在一起(2)(动)使数量比原来大或程度比原来高;增加:~大|~强|~快|~速|~多|~急。(3)(动)把本来没有的添上去:~符号|~注解。(4)(动)加以:不~考虑|严~管束。(5)(动)(Jiā)姓。
笾读音:biān笾biān(名)古代祭祀或宴会时盛果实、干肉等的竹器。