sōng liū
bīng liù
zhòng liū
jì liū
xián liū
fēi liū
bēng liū
sī liū
yǔ liū
liàng liū
qīng liū
qián liū
shén liū
yí liū
rǔ liū
shùn liu
shòu liu
bì liū
běi liū
chí liū
hán liū
chū liu
jí liū
wǎ liū
xuě liū
cī liū
yù liū
xuán liū
dān liū
gē liū
tǔ liū
chī liū
xǐ liū
jí liū
lǎo liū
wǎn liū
shú liū
fàng liū
jī liū
kōu liū
má liū
yá liū
xuān liū
guāng liu
juān liū
kāi liū
xī liū
diū liū
dà liù
chéng liū
cī liū
zǒu liū
yán liù
bèi liū
cī liū
xiè liū
gān liū
yī liū
xī liu
hé liū
xuán liū
wū liū
hū liū
shuā liū
jìn liū
rào liū
lì liū
zhōng liū
bào liū
hé liū
huá liu
cán liū
wēi liū
zhū liū
gǔn liū
mǎ liū
zī liū
nián liū
yǒng liū
hú liū
jī liū
dī liu
dī liū
jiē liū
chūn liū
xīn liū
zéi liū
cháng liū
qīng liū
bèng liū
xiù liū
zhú liū
huó liū
shān liū
shí liū
chī liū
shuǐ liù
yún liu
zhèng liū
jué liū
gǔ liū
zhí liu
zī liū
jī liū
dōng liū
qiū liū
xié liū
⒈ 屋檐滴下的水。
引宋张世南《游宦纪闻》卷三:“丞相势位,岂不能筑河沙而障屋溜。”
屋霤:1.屋檐边的承霤,即承接屋顶上雨水的长槽。 《淮南子·本经训》“牢笼天地” 汉高诱注:“牢读屋霤, 楚人谓牢为霤。”
⒉ 屋檐。
引《礼记·玉藻》“颐霤,垂拱” 唐孔颖达疏:“颐霤者,霤,屋簷。身俯故头临前,垂颐如屋霤。”
唐崔融《瓦松赋》:“崇文馆瓦松者,产于屋霤之上,千株万茎,开花吐叶。”
⒊ 屋檐水。
引唐韩愈《韦侍讲盛山十二诗序》:“其拒而不受於怀也,若筑河堤以障屋霤。”
屋wū(1)(名)房子:~顶|~脊。(2)(名)房间:茅~|里~。
溜读音:liū,liù[ liū ]1. 滑行,(往下)滑:溜冰。
2. 光滑,平滑,无阻碍:溜圆。溜光。
3. 趁人不见走开:溜走。溜号。
4. 同“熘”。