kāi liū
hé liū
dà liù
lì liū
dān liū
yán liù
běi liū
liàng liū
má liū
huó liū
shú liū
cán liū
wǎ liū
xuán liū
hū liū
jì liū
bèng liū
zhōng liū
dī liu
zī liū
zhèng liū
jī liū
bīng liù
yǔ liū
xī liu
kōu liū
shuǐ liù
hú liū
gǔ liū
wǎn liū
xuě liū
yá liū
yún liu
xián liū
gǔn liū
jī liū
jué liū
yí liū
shān liū
xīn liū
chéng liū
chí liū
chūn liū
qīng liū
rǔ liū
shí liū
mǎ liū
yī liū
wēi liū
zhòng liū
shuā liū
zī liū
dōng liū
jìn liū
nián liū
jí liū
zǒu liū
wū liū
zéi liū
shén liū
bào liū
qiū liū
gān liū
jí liū
cī liū
xuān liū
sī liū
qīng liū
zhū liū
chī liū
huá liu
chī liū
shòu liu
bèi liū
sōng liū
shùn liu
yù liū
tǔ liū
jiē liū
guāng liu
cī liū
fàng liū
bēng liū
qián liū
bì liū
cī liū
xǐ liū
xiè liū
diū liū
juān liū
dī liū
xiù liū
chū liu
xī liū
fēi liū
rào liū
zhú liū
hé liū
xié liū
hán liū
xuán liū
cháng liū
zhí liu
jī liū
yǒng liū
lǎo liū
gē liū
⒈ 象声词。形容快速活动时的声音。
引《老残游记》第二十回:“小金子屋里先来的那客用袖子挴着脸,嗤溜的一声,跑出去了。”
刘厚明《黑箭》:“一声断喝,一道雪亮的手电筒光柱,吓得那‘猫儿’从树上嗤溜滑下来。”
王传盛徐光《少年铁血队》十一:“小徐正在站岗,听见动静,‘嗤溜’一声就爬上树去了望。”
嗤chī(动)〈书〉嗤笑;讥笑。
溜读音:liū,liù[ liū ]1. 滑行,(往下)滑:溜冰。
2. 光滑,平滑,无阻碍:溜圆。溜光。
3. 趁人不见走开:溜走。溜号。
4. 同“熘”。