bǎ sè
bǎ duò
bǎ jiāo
bǎ zuò
bǎ shou
bǎ wò
bǎ zhuō
bǎ fēng
bǎ gān
bǎ jiā
bǎ jué
bǎ zhǎng
bǎ huá
bǎ guān
bǎ bǐ
bǎ shi
bà gāng
bǎ shi
bǎ sì
bǎ wěn
bǎ píng
bǎ bēi
bǎ shǒu
bǎ bǐng
bǎ mén
bǎ xiāng
bǎ xià
bǎ zhǎn
bǎ chǎng
bǎ wàn
bǎ zuò
bǎ mèi
bǎ hù
bǎ zhǎn
bǎ bí
bǎ zǒng
bǎ zhǎ
bǎ tóu
bǎ niào
bǎ bèi
bǎ tóu
bǎ rú
bǎ wù
bǎ má
bǎ diào
bǎ jiǔ
bǎ wán
bǎ zi
bǎ wán
bǎ yú
bǎ yǔ
bǎ jué
bǎ nòng
bǎ dìng
bǎ mài
bǎ mài
bǎ ná
bǎ lǎn
bǎ xiè
bǎ zuàn
bǎ xì
bǎ xì
bǎ duàn
bǎ jié
bǎ huà
bǎ tuó
bǎ dōu
bǎ bǎ
bǎ sù
bǎ pào
bǎ huǒ
bǎ gùn
bǎ chí
bǎ gǒng
bǎ juàn
bǎ bì
bǎ qiǎn
bǎ lán
bǎ láo
bǎ sāo
bǎ zhù
bǎ zǒng
bǎ huá
yǐn diào
yì diào
gǔ diào
yú diào
chuí diào
mò diào
gēng diào
dǔ diào
áo diào
fù diào
shěn diào
yú diào
yě diào
bǎ diào
ěr diào
fú diào
biàn diào
tú diào
chéng diào
shì diào
shàng diào
guī diào
áo diào
qín diào
shāng diào
gū diào
tǒng diào
tóu diào
⒈ 垂钓。
引唐温庭筠《送襄州李中丞赴从事》诗:“把钓看棋高兴尽,焚香起草宦情疎。”
唐吴融《自讽》诗:“本是沧洲把钓人,无端三署接清尘。”
⒉ 指垂钓的人。
引唐翁洮《渔者》诗:“只贪浊水张罗众,却笑清流把钓稀。”
1. 拿,抓住:把酒(拿着酒杯)。把玩(拿着赏玩)。
2. 控制,掌握:把握。把舵。
3. 看守:把守。把门儿。
4. 自行车、手推车等的手柄:车把。
5. 可以用手拿的小捆:秫秸把儿。
6. 专权,一手独揽:把持大权。
7. 从后托起小孩两腿使之大小便的动作:把尿。
8. 介词,义为拿,处置,致使:你能把他怎么样。
9. 量词。
10. 结盟:拜把子。把兄弟。
钓读音:diào钓diào(1)本义:(动)用钓竿捉鱼或其他水中动物。(2)(动)比喻用手段取得(名利):沽名~誉。