把风


把风的组词


把醆

bǎ zhǎn

把色

bǎ sè

把如

bǎ rú

把腕

bǎ wàn

把断

bǎ duàn

把頭

bǎ tóu

把总

bǎ zǒng

把笔

bǎ bǐ

把弄

bǎ nòng

把柄

bǎ bǐng

把盏

bǎ zhǎn

把麻

bǎ má

把箱

bǎ xiāng

把卖

bǎ mài

把總

bǎ zǒng

把火

bǎ huǒ

把细

bǎ xì

把鲊

bǎ zhǎ

把持

bǎ chí

把鼻

bǎ bí

把话

bǎ huà

把守

bǎ shǒu

把柁

bǎ tuó

把握

bǎ wò

把作

bǎ zuò

把絶

bǎ jué

把袂

bǎ mèi

把门

bǎ mén

把揽

bǎ lǎn

把翫

bǎ wán

把戏

bǎ xì

把猾

bǎ huá

把拱

bǎ gǒng

把滑

bǎ huá

把笏

bǎ hù

把头

bǎ tóu

把凭

bǎ píng

把臂

bǎ bì

把似

bǎ sì

把都

bǎ dōu

把舵

bǎ duò

把背

bǎ bèi

把蟹

bǎ xiè

把竿

bǎ gān

把子

bǎ zi

把捉

bǎ zhuō

把稳

bǎ wěn

把卷

bǎ juàn

把交

bǎ jiāo

把式

bǎ shi

把炮

bǎ pào

把掌

bǎ zhǎng

把势

bǎ shi

把杯

bǎ bēi

把拦

bǎ lán

把把

bǎ bǎ

把与

bǎ yǔ

把关

bǎ guān

把予

bǎ yú

把浅

bǎ qiǎn

把拏

bǎ ná

把攥

bǎ zuàn

把晤

bǎ wù

把棍

bǎ gùn

把手

bǎ shou

把家

bǎ jiā

把玩

bǎ wán

把酒

bǎ jiǔ

把风

bǎ fēng

把下

bǎ xià

把场

bǎ chǎng

把定

bǎ dìng

把脉

bǎ mài

把住

bǎ zhù

把做

bǎ zuò

把截

bǎ jié

把绝

bǎ jué

把搔

bǎ sāo

把钓

bǎ diào

把牢

bǎ láo

把素

bǎ sù

把尿

bǎ niào

把缸

bà gāng


古风

gǔ fēng

熛风

biāo fēng

观风

guān fēng

杀风

shā fēng

溯风

sù fēng

颿风

fān fēng

香风

xiāng fēng

邙风

máng fēng

协风

xié fēng

颩风

biāo fēng

顺风

shùn fēng

歌风

gē fēng

金风

jīn fēng

男风

nán fēng

遡风

sù fēng

临风

lín fēng

学风

xué fēng

秋风

qiū fēng

背风

bèi fēng

森风

sēn fēng

浇风

jiāo fēng

狂风

kuáng fēng

雪风

xuě fēng

歪风

wāi fēng

变风

biàn fēng

抱风

bào fēng

吹风

chuī fēng

飓风

jù fēng

南风

nán fēng

腊风

là fēng

见风

jiàn fēng

春风

chūn fēng

整风

zhěng fēng

箕风

jī fēng

驱风

qū fēng

肝风

gān fēng

淩风

líng fēng

知风

zhī fēng

避风

bì fēng

飞风

fēi fēng

酸风

suān fēng

腥风

xīng fēng

泼风

pō fēng

樵风

qiáo fēng

沙风

shā fēng

和风

hé fēng

幽风

yōu fēng

终风

zhōng fēng

旋风

xuàn fēng

花风

huā fēng

结风

jié fēng

朔风

shuò fēng

感风

gǎn fēng

巽风

xùn fēng

漏风

lòu fēng

晞风

xī fēng

癞风

lài fēng

黄风

huáng fēng

飂风

liù fēng

恶风

è fēng

还风

hái fēng

人风

rén fēng

重风

zhòng fēng

韶风

sháo fēng

扶风

fú fēng

当风

dāng fēng

淫风

yín fēng

鷐风

chén fēng

鼓风

gǔ fēng

节风

jié fēng

迎风

yíng fēng

北风

běi fēng

正风

zhèng fēng

微风

wēi fēng

追风

zhuī fēng

飘风

piāo fēng

廉风

lián fēng

邪风

xié fēng

鸿风

hóng fēng

斜风

xié fēng

遐风

xiá fēng

聆风

líng fēng

陵风

líng fēng

劲风

jìng fēng

戗风

qiāng fēng

守风

shǒu fēng

八风

bā fēng

谈风

tán fēng

巡风

xún fēng

醺风

xūn fēng

楚风

chǔ fēng

枯风

kū fēng

殊风

shū fēng

梅风

méi fēng

会风

huì fēng

装风

zhuāng fēng

盲风

máng fēng

仁风

rén fēng

黑风

hēi fēng

依风

yī fēng

蜃风

shèn fēng

蓼风

liǎo fēng

德风

dé fēng

语风

yǔ fēng

鹰风

yīng fēng

探风

tàn fēng

搐风

chù fēng

撩风

liáo fēng

季风

jì fēng

讹风

é fēng

东风

dōng fēng

革风

gé fēng

病风

bìng fēng

徽风

huī fēng

盐风

yán fēng

鍊风

liàn fēng

趁风

chèn fēng

贻风

yí fēng

爽风

shuǎng fēng

讬风

tuō fēng

飔风

sī fēng

遭风

zāo fēng

五风

wǔ fēng

箭风

jiàn fēng

帆风

fān fēng

摔风

shuāi fēng

扇风

shān fēng

海风

hǎi fēng

郑风

zhèng fēng

阆风

láng fēng

手风

shǒu fēng

张风

zhāng fēng

流风

liú fēng

干风

gān fēng

提风

tí fēng

屏风

píng fēng

诈风

zhà fēng

师风

shī fēng

从风

cóng fēng

乐风

lè fēng

三风

sān fēng

英风

yīng fēng

摇风

yáo fēng

疾风

jí fēng

出风

chū fēng

祥风

xiáng fēng

撒风

sā fēng

柔风

róu fēng

积风

jī fēng

西风

xī fēng

可风

kě fēng

癜风

diàn fēng

被风

bèi fēng

游风

yóu fēng

看风

kàn fēng

馋风

chán fēng

放风

fàng fēng

融风

róng fēng

希风

xī fēng

软风

ruǎn fēng

迁风

qiān fēng

赑风

bì fēng

披风

pī fēng

弊风

bì fēng

悲风

bēi fēng

憎风

zēng fēng

邠风

bīn fēng

翾风

xuān fēng

把风

bǎ fēng

凭风

píng fēng

泽风

zé fēng

豪风

háo fēng

生风

shēng fēng

犯风

fàn fēng

凌风

líng fēng

俊风

jùn fēng

暄风

xuān fēng

钦风

qīn fēng

争风

zhēng fēng

闺风

guī fēng

惊风

jīng fēng

上风

shàng fēng

文风

wén fēng

诒风

yí fēng

冻风

dòng fēng

大风

dà fēng

回风

huí fēng

急风

jí fēng

拜风

bài fēng

荡风

dàng fēng

口风

kǒu fēng

媮风

tōu fēng

顶风

dǐng fēng

高风

gāo fēng

迟风

chí fēng

吟风

yín fēng

雅风

yǎ fēng

时风

shí fēng

青风

qīng fēng

含风

hán fēng

调风

tiáo fēng

恩风

ēn fēng

倾风

qīng fēng

贼风

zéi fēng

抟风

tuán fēng

食风

shí fēng

暗风

àn fēng

向风

xiàng fēng

九风

jiǔ fēng

嘲风

cháo fēng

成风

chéng fēng

孽风

niè fēng

魔风

mó fēng

走风

zǒu fēng

捕风

bǔ fēng

熟风

shú fēng

刚风

gāng fēng

孤风

gū fēng

颓风

tuí fēng

谷风

gǔ fēng

跌风

diē fēng

世风

shì fēng

同风

tóng fēng

系风

xì fēng

培风

péi fēng

雁风

yàn fēng

肃风

sù fēng

随风

suí fēng

煖风

nuǎn fēng

杨风

yáng fēng

贞风

zhēn fēng

醇风

chún fēng

弱风

ruò fēng

囊风

náng fēng

霉风

méi fēng

汉风

hàn fēng

头风

tóu fēng

神风

shén fēng

真风

zhēn fēng

传风

chuán fēng

众风

zhòng fēng

偏风

piān fēng

起风

qǐ fēng

无风

wú fēng

列风

liè fēng

哀风

āi fēng

刁风

diāo fēng

柳风

liǔ fēng

党风

dǎng fēng

光风

guāng fēng

苹风

píng fēng

便风

biàn fēng

接风

jiē fēng

威风

wēi fēng

偷风

tōu fēng

偃风

yǎn fēng

祭风

jì fēng

餐风

cān fēng

新风

xīn fēng

蹑风

niè fēng

徂风

cú fēng

麦风

mài fēng

乾风

qián fēng

扯风

chě fēng

斗风

dòu fēng

轻风

qīng fēng

瞭风

liǎo fēng

遗风

yí fēng

惠风

huì fēng

关风

guān fēng

暖风

nuǎn fēng

隧风

suì fēng

凶风

xiōng fēng

阳风

yáng fēng

条风

tiáo fēng

韩风

hán fēng

炼风

liàn fēng

阵风

zhèn fēng

承风

chéng fēng

常风

cháng fēng

长风

zhǎng fēng

恺风

kǎi fēng

怀风

huái fēng

定风

dìng fēng

皇风

huáng fēng

美风

měi fēng

冷风

lěng fēng

颠风

diān fēng

厉风

lì fēng

害风

hài fēng

陆风

lù fēng

轮风

lún fēng

扬风

yáng fēng

清风

qīng fēng

冽风

liè fēng

巨风

jù fēng

迵风

dòng fēng

眼风

yǎn fēng

冬风

dōng fēng

焚风

fén fēng

上一组词:谨慎
下一组词:把交

更多把的组词

把风的意思


词语解释:

把风bǎfēng

(1) 警戒

例地下工作人员在屋里开会,她在屋外为他们把风英keep watch

引证解释:

⒈ 把守望风。

引《元典章·吏部六·儒吏》:“强盗须问某人为首,某人为从……何人在外把风,何人在内收拾财物。”
《儿女英雄传》第十一回:“大凡作强盗的,敢於拦路劫财了,断不是三个五个,内中有瞭高的,把风的,动手的,接赃的,至少也有二三十个人。”
王朝闻《凤姐的个性与共性》:“读者也许会奇怪,这小道士不比她家里替贾琏把风的小丫头,她哪里来的这么大的火气,骂得这么刻薄?”

国语词典:

从事不正当勾当而派人在外面侦察守候。

网络解释:

把风

把风,汉语词语,指把守望风。
更多风的组词

把风详细解释


读音:bǎ,bà[ bǎ ]

1. 拿,抓住:把酒(拿着酒杯)。把玩(拿着赏玩)。

2. 控制,掌握:把握。把舵。

3. 看守:把守。把门儿。

4. 自行车、手推车等的手柄:车把。

5. 可以用手拿的小捆:秫秸把儿。

6. 专权,一手独揽:把持大权。

7. 从后托起小孩两腿使之大小便的动作:把尿。

8. 介词,义为拿,处置,致使:你能把他怎么样。

9. 量词。

10. 结盟:拜把子。把兄弟。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025