zhào ráo
zhào shí
zhào fǎ
zhào zhāng
zhào cè
zhào dùn
zhào bì
zhào rì
zhào yíng
zhào sòng
zhào mǔ
zhào ōu
zhào kè
zhào cè
zhào náng
zhào shū
zhào shì
zhào cǎo
zhào pì
zhào fù
zhào kēng
zhào yún
zhào kuò
zhào cóng
zhào tǐ
zhào lù
zhào lǐ
zhào dǒng
zhào jí
zhào sè
zhào mèng
zhào yuàn
zhào pō
zhào liáo
zhào zì
zhào shè
zhào zhōu
zhào bì
zhào hòu
suō sè
zǐ sè
zhào sè
gǔ sè
kūn sè
qín sè
jìng sè
dǒu sè
míng sè
chè sè
diǎn sè
qín sè
tiáo sè
gēng sè
jiāo sè
líng sè
chǔ sè
máo sè
xiè sè
xiāo sè
sāo sè
qī sè
xiāo sè
jǐn sè
míng sè
sù sè
chù sè
xī sè
lū sè
yáo sè
bǎo sè
sòng sè
diǎn sè
zhāng sè
nà sè
yǎ sè
dōng sè
chè sè
sà sè
⒈ 指瑟。因这种乐器战国时流行于赵国,渑池会上秦王又要赵王鼓瑟(见《史记·廉颇蔺相如列传》),故称。
引南朝齐谢朓《三日侍华光殿曲水宴代人应诏》诗:“秦筝赵瑟,殷勤促柱。”
唐白居易《筝》诗:“赵瑟清相似,胡琴闹不同。”
清林大中《烈士行》:“秦筝赵瑟翻新声,絳唇玉貌歌喉清。”
赵zhào(1)(名)周朝国名。(2)(名)旧诗文中指今河北南部。(3)(名)(Zhào)姓。
瑟读音:sè瑟sè(名)古代弦乐器;像琴。现在所用的瑟有二十五根弦和十六根弦两种。