yǎ yùn
yǎ míng
yǎ shí
yǎ hào
yǎ gào
yǎ huì
yǎ gǔ
yǎ cái
yǎ nǚ
yǎ guì
yǎ chuī
yǎ jù
yǎ dá
yǎ gù
yǎ yì
yǎ jié
yǎ shàng
yǎ jìng
yǎ dé
yǎ qǔ
yǎ wēi
yǎ yǒng
yǎ liú
yǎ xián
yǎ xiù
yǎ cí
yǎ wén
yǎ lùn
yǎ qiē
yǎ dí
yǎ cí
yǎ huà
yǎ mù
yǎ nú
yǎ cāo
yǎ jié
yǎ liàn
yǎ huán
yǎ jìng
yǎ mù
yǎ jiàn
yǎ guān
yǎ chún
yǎ shí
yǎ liàn
yǎ fàng
yǎ dàn
yǎ piān
yǎ jiào
yǎ yì
yǎ wán
yǎ huái
yǎ qiào
yǎ zé
yǎ sù
yǎ liàng
yǎ měi
yǎ dàn
yǎ shēn
yǎ dào
yǎ shǔ
yǎ jiàn
yǎ yì
yǎ cái
yǎ fēng
yǎ qì
yǎ qù
yǎ zhú
yǎ nòng
yǎ dàn
yǎ xìng
yǎ qì
yǎ zhi
yǎ cuì
yǎ lǜ
yǎ wǔ
yǎ diǎn
yǎ liàng
yǎ ài
yǎ gé
yǎ hòu
yǎ shì
yǎ lǜ
yǎ rú
yǎ kuàng
yǎ yuān
yǎ gē
yǎ jiù
yā piàn
yǎ yì
yǎ jiān
yǎ liàn
yǎ chún
yǎ zhèng
yǎ rán
yǎ sī
yǎ sháo
yǎ qīng
yǎ wěi
yǎ móu
yǎ chǎng
yǎ sú
yǎ yǎ
yǎ gǔ
yǎ zé
yǎ yé
yǎ yóu
yǎ wàng
yǎ sè
yǎ zé
yǎ róng
yǎ bào
yǎ qíng
yǎ lì
yǎ mìng
qín sè
suō sè
chù sè
sù sè
tiáo sè
sòng sè
qín sè
chè sè
gǔ sè
dōng sè
míng sè
jǐn sè
jiāo sè
líng sè
zhào sè
yáo sè
sà sè
bǎo sè
míng sè
chè sè
kūn sè
chǔ sè
xiè sè
máo sè
xī sè
yǎ sè
dǒu sè
jìng sè
xiāo sè
xiāo sè
qī sè
gēng sè
diǎn sè
nà sè
diǎn sè
sāo sè
zǐ sè
lū sè
zhāng sè
⒈ 古代弦乐器名。又名大瑟。
引唐孟郊《汝州陆中丞席喜张从事至同赋十韵》:“清风荡华馆,雅瑟泛瑶席。”
唐皎然《伏日就汤评事衡湖上避暑》诗:“释闷命雅瑟,放情思乱流。”
《尔雅·释乐》“大瑟谓之洒” 宋邢昺疏:“《礼图》旧云:‘雅瑟长八尺一寸,广一尺八寸,二十三絃,其常用者十九絃。其餘四絃谓之番;番,赢也。’ 孙叔然云:‘ 郭云二十七絃,未见所出。’”
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
瑟读音:sè瑟sè(名)古代弦乐器;像琴。现在所用的瑟有二十五根弦和十六根弦两种。