rèn zhēn
rèn zhǔn
rèn zuò
rèn zì
rèn cǎi
rèn chū
rèn sè
rèn zhe
rèn zhàng
rèn gǔ
rèn jiù
rèn juān
rèn zhī
rèn cuò
rèn zhàng
rèn què
rèn chù
rèn qí
rèn mì
rèn fá
rèn yì
rèn kě
rèn shī
rèn pài
rèn dìng
rèn shú
rèn tòu
rèn de
rèn hù
rèn péi
rèn gòng
rèn míng
rèn shū
rèn shí
rèn yǎng
rèn jiǎo
rèn kuī
rèn chēng
rèn qǔ
rèn biàn
rèn tóng
rèn zhèng
rèn shā
rèn lǐng
rèn rén
rèn qīng
rèn sǒng
rèn zuò
rèn fàn
rèn tóu
rèn nà
rèn shēng
rèn de
rèn shi
rèn fàn
rèn zú
rèn zuì
rèn lǐ
rèn guò
rèn wéi
rèn qīn
rèn dèng
rèn bǎo
rèn jū
qīn zú
jù zú
qiāng zú
zhǔ zú
mù zú
fù zú
shē zú
huí zú
wǎ zú
yì zú
guǐ zú
nù zú
hé zú
mǎn zú
fēi zú
bāo zú
zàng zú
pú zú
jiǔ zú
mù zú
xiōng zú
tiān zú
huì zú
tōng zú
shěn zú
dà zú
fáng zú
pián zú
jù zú
jiù zú
qī zú
bié zú
bì zú
yǔ zú
shì zú
miáo zú
shōu zú
hóng zú
léi zú
lún zú
ké zú
chǐ zú
yuǎn zú
mǔ zú
měng zú
lèi zú
líng zú
nèi zú
gěi zú
wéi zú
cuì zú
cuì zú
dǎng zú
liáo zú
rèn zú
hàn zú
hūn zú
gōng zú
mín zú
háo zú
huàn zú
yí zú
yuán zú
pǐn zú
bāng zú
jīng zú
fǎng zú
nì zú
dǐng zú
shù zú
lìng zú
cì zú
qī zú
wáng zú
pín zú
wàng zú
jiù zú
yǐ zú
lín zú
zhàng zú
yòu zú
guàn zú
wěi zú
zōng zú
fù zú
qún zú
bái zú
quán zú
jiū zú
mán zú
xì zú
shū zú
huáng zú
luàn zú
bǐ zú
dòng zú
liáo zú
dàn zú
fù zú
wài zú
hòu zú
yǔ zú
zhuàng zú
liù zú
qīn zú
guǎng zú
zhòu zú
yún zú
máo zú
fēng zú
hé zú
chǒu zú
zhū zú
huáng zú
zhǒng zú
shuǐ zú
jiǎ zú
zhuàng zú
lǔ zú
miè zú
lòu zú
chì zú
guàn zú
cí zú
qún zú
xìng zú
mén zú
jiàn zú
pīn zú
wàn zú
jiè zú
guì zú
huá zú
pǐ zú
jìn zú
jǔ zú
shē zú
yī zú
bù zú
guó zú
dǎi zú
tóng zú
chāng zú
qī zú
jiā zú
gāo zú
⒈ 谓同姓不宗而认成同族。 清赵翼《陔馀丛考·认族》:“世俗好与同姓人认族,不问宗派,輙相附合,此习自古已然。
引李唐自以为出老子后,追尊老子为元元皇帝,并以《史记·老子传》陞於列传之首。”
认rèn(1)(动)认识;分辩:~字|~清是非。(2)(动)跟本来没有关系的人建立某种关系:~老师。(3)(动)表示同意;承认:~可|~输|~错儿。(4)(动)认吃亏(后面要带‘了’):你不用管;这事我~了。
族读音:zú族zú(1)(名)本义:家族:家族(2)(名)古代的一种酷刑;杀死犯罪者的整个家族;甚至他母亲、妻子等的家族:~刑。(3)(名)种族;民族:汉~。(4)(名)事物有某种共同属性的一大类:水~|语~。