lí lián
jié lián
guàn lián
yíng lián
shé lián
tōng lián
xián lián
chán lián
chūn lián
bìng lián
zuǒ lián
hàn lián
guān lián
guó lián
mián lián
bāng lián
hūn lián
chán lián
hè lián
wén lián
fù lián
xià lián
bān lián
bì lián
pán lián
piān lián
shǔ lián
xiào lián
bān lián
dié lián
shǒu lián
xiāng lián
shàng lián
pí lián
jīn lián
qiān lián
mén lián
duàn lián
wǎn lián
zhū lián
pián lián
jǐng lián
piān lián
zhú lián
guān lián
qián lián
duì lián
liú lián
pán lián
hòu lián
shòu lián
jǐng lián
dié lián
liù lián
dā lián
jiē lián
qǐ lián
xǐ lián
shī lián
zhōng lián
fèng lián
gōu lián
yīn lián
táng lián
chuàn lián
楹联yínglián
(1) 挂或贴于楹柱上的对联。泛指对联
英couplets hung on the pillars of a hall⒈ 挂或贴于楹柱的对联。又称楹帖。相传始于五代后蜀主孟昶在寝门桃符板上的题词“新年纳餘庆,佳节贺长春。” 宋时更用于楹柱,故名。参阅宋张唐英《蜀檮杌》卷下。
引清吴炽昌《客窗闲话续集·许宗伯》:“每闻僧作法事归,必聚论人家字画。有云堂幅好者,有云单条好者,有云横披更妙者,有云楹联出色者,争论不一。”
苏曼殊《与刘三书》:“得山得公书楹联,亦欢喜无量。”
郭沫若《题桂花轩》诗序:“轩在端州七星巖湖畔,门外有集毛主席词句楹联一副:‘风景这边独好,江山如此多娇。’”
悬于门旁或柱子上的对联。字数多寡无定规,但要求对偶工整,平仄协调,为诗词形式的演变。