piān jí
piān tǒng
piān bó
piān yè
piān zhì
piān dì
piān diǎn
piān yè
piān yǔ
piān fǎ
piān hàn
piān zhì
piān shǒu
piān yè
piān jì
piān zhì
piān yǒng
piān cì
piān tǐ
piān dú
piān shí
piān tiáo
piān xù
piān jiǎn
piān duān
piān jiā
piān lián
piān juàn
piān mò
piān mù
piān jì
piān cè
piān shù
piān tí
piān shù
piān cí
piān fú
piān zi
piān yùn
piān zhì
piān jù
piān zhāng
zhū lián
dā lián
xià lián
bì lián
xiào lián
bān lián
hòu lián
shàng lián
wǎn lián
qián lián
guān lián
chán lián
qǐ lián
jiē lián
hūn lián
bāng lián
liù lián
bìng lián
duàn lián
bān lián
shǒu lián
lí lián
piān lián
chán lián
fù lián
xián lián
jīn lián
táng lián
mián lián
liú lián
tōng lián
pán lián
shī lián
chūn lián
zuǒ lián
qiān lián
yīn lián
chuàn lián
shǔ lián
hàn lián
jié lián
pián lián
mén lián
yíng lián
gōu lián
guàn lián
zhōng lián
fèng lián
wén lián
shé lián
dié lián
jǐng lián
shòu lián
xiāng lián
pí lián
guān lián
xǐ lián
guó lián
jǐng lián
dié lián
hè lián
piān lián
pán lián
duì lián
zhú lián
⒈ 谓有机地加以组织,使之联贯而成篇。
引宋李上交《<近事会元>序》:“如曰小不足讲,懵则包羞,聊此篇联,无誚丛脞。凡五百事,釐为五卷,曰《近事会元》。”
⒉ 指于一篇之中有机地加以组合。
引明宋濂《元处士吴莱》:“濂尝受学於立夫,问其作文之法,则谓有篇联,欲其脉络贯通;有段联,欲其奇偶迭生。”
篇piān(1)(名)首尾完整的文章:~章段落。(2)(名)(~儿)写着或印着文字的单张纸:歌~儿|单~。(3)(名)(~儿)用于文章、纸张、书页(一篇是两页)等:三~纸|一~论文。
联读音:lián联lián本义:联结;联合。(名)对联:联结;联合。(名)对联