líng zhī
líng mài
líng shí
líng tì
líng líng
líng xiāng
líng chū
líng huó
líng dīng
líng ráng
líng zuǐ
líng dù
líng dàn
líng què
líng huǐ
líng yān
líng yòng
líng shí
líng líng
líng tiāo
líng zú
líng diāo
líng zhāng
líng lì
líng yú
líng luàn
líng líng
líng xià
líng lóng
líng cuì
líng tóu
líng zhuì
líng yú
líng cuì
líng dàn
líng xùn
líng wèi
líng jī
líng suì
líng lún
líng qián
líng gū
líng bū
líng sǎn
líng yí
líng cán
líng fēn
líng tì
líng jí
líng diǎn
líng shòu
líng lù
líng gōng
líng chī
líng yǔ
líng huā
líng luò
líng jiè
líng zuò
líng xiè
líng shù
líng shēng
líng xiē
líng jiàn
líng guì
líng mào
líng bài
líng xuē
líng zá
líng lì
líng diǎn
líng duò
líng xīng
zhāng zhī
jiǎn zhī
yī zhī
gān zhī
qiāng zhī
chēng zhī
zhě zhī
gè zhī
duì zhī
yàn zhī
huáng zhī
bù zhī
yān zhī
tiáo zhī
fú zhī
jiā zhī
páng zhī
é zhī
gōng zhī
yāo zhī
rǎn zhī
zǒng zhī
dì zhī
chāo zhī
niǎn zhī
fǎn zhī
huáng zhī
pián zhī
líng zhī
gā zhī
jiè zhī
zōng zhī
běn zhī
lìng zhī
fàng zhī
jīn zhī
shōu zhī
lì zhī
jiě zhī
zhǐ zhī
tòu zhī
guān zhī
sān zhī
dù zhī
bàng zhī
niǎn zhī
yǔ zhī
lí zhī
pì zhī
jìn zhī
fēn zhī
hóng zhī
guò zhī
diàn zhī
chí zhī
kāi zhī
dòng zhī
gē zhī
xī zhī
yù zhī
líng zhī
gǔ zhī
shēng zhī
jié zhī
gòng zhī
qī zhī
hú zhī
⒈ 古国名。即令支、离枝。参阅《史记·齐太公世家》裴駰集解、 司马贞索隐。
引宋苏辙《民政》上四:“桓公南征……北伐山戎,刜零支,斩孤竹。”
零líng(1)本义:落细雨。(2)(形)零碎;小数目的(跟‘整’相对):~用|~售|化整为~。(3)(名)(~儿)零头;零数:年纪已经八十有~|人数是二十挂~儿。(4)(数)放在两个数量中间;表示较大的量之下附有较小的量:一年~三天。(5)(数)数的空位;在数码中多用“○”:二~五号|一九八~年。(6)(数)表示没有数量:一减一等于~|这种药的效力等于~。(7)(数)温度计上的零度:~上五度|~下十度。(8)(Línɡ)姓。零líng(动)(草木花叶)枯萎而落下:~落|凋~。
支读音:zhī[ zhī ]1. 撑持,伸出,竖起:支撑。支援。体力不支。
2. 受得住:乐不可支。
3. 领款或付款:支付。
4. 调度,指使:支使。支应。支着儿。
5. 附属于总体的一个部分:总支。支流。支离。
6. 〔地支〕历法中用的十二个字:子丑寅卯辰巳午未申酉戌亥。
7. 量词:一支笔。