yáo xīn
yáo zhǔ
yáo jì
yáo tiān
yáo tú
yáo gǎn
yáo dǔ
yáo tú
yáo xiǎng
yáo dī
yáo dài
yáo yì
yáo yì
yáo sòng
yáo bì
yáo shòu
yáo kàn
yáo yè
yáo cè
yáo zhòu
yáo yuǎn
yáo jiē
yáo chéng
yáo zhǐ
yáo shēn
yáo mù
yáo wàng
yáo shǔ
yáo hàn
yáo tǒng
yáo shì
yáo miǎn
yáo yáo
yáo tiào
yáo dù
yáo jiān
yáo guān
yáo lǐng
yáo kōng
yáo cháng
yáo jì
yáo sī
yáo kuò
yáo cí
yáo kòng
yáo cén
yáo niǎn
yáo tiáo
yáo yìng
yáo yè
yáo lǐ
yáo jiàn
yáo dì
yáo qǐ
yáo sǒng
yáo dàng
diǎn lǐng
zhòu lǐng
shòu lǐng
guǎn lǐng
fāng lǐng
shè lǐng
yào lǐng
zhí lǐng
zhàn lǐng
jī lǐng
lǒu lǐng
qū lǐng
dū lǐng
pán lǐng
rǔ lǐng
yī lǐng
tóu lǐng
hù lǐng
shén lǐng
jìng lǐng
rú lǐng
yǒu lǐng
cí lǐng
jiě lǐng
chí lǐng
shǒu lǐng
zào lǐng
chuán lǐng
guān lǐng
yā lǐng
jū lǐng
jiān lǐng
zhāo lǐng
fèn lǐng
shuài lǐng
qiú lǐng
xùn lǐng
mǎ lǐng
qiè lǐng
xiū lǐng
chéng lǐng
bài lǐng
yǐn lǐng
gāng lǐng
tí lǐng
yuán lǐng
mào lǐng
qí lǐng
qīng lǐng
wǔ lǐng
lán lǐng
fān lǐng
qiào lǐng
yáo lǐng
qiú lǐng
juàn lǐng
bó lǐng
zǒng lǐng
jiàng lǐng
zhěng lǐng
jiān lǐng
fǔ lǐng
ā lǐng
xīn lǐng
pì lǐng
hú lǐng
quǎn lǐng
fǔ lǐng
cān lǐng
fú lǐng
rèn lǐng
shēn lǐng
dài lǐng
jìn lǐng
fěn lǐng
hēi lǐng
zuǒ lǐng
bù lǐng
páo lǐng
chèn lǐng
xié lǐng
tǒng lǐng
běn lǐng
zhǔ lǐng
máo lǐng
xuán lǐng
bào lǐng
guò lǐng
kuí lǐng
wú lǐng
niú lǐng
dū lǐng
yān lǐng
jiāo lǐng
yī lǐng
tiáo lǐng
xié lǐng
dāo lǐng
jī lǐng
yāo lǐng
kāi lǐng
bù lǐng
méi lǐng
fēng lǐng
qǔ lǐng
zhī lǐng
biāo lǐng
jù lǐng
fǔ lǐng
yóu lǐng
yuán lǐng
xiàng lǐng
bái lǐng
⒈ 谓只担任职名,不亲往任职。
引《晋书·桓温传》:“温至赭圻,詔又使尚书车灌止之, 温遂城赭圻,固让内録,遥领扬州牧。”
《新唐书·百官志四下》:“京兆、河南牧,大都督,大都护,皆亲王遥领。两府之政,以尹主之。”
宋吴曾《能改斋漫录·将帅遥领州镇》:“本朝武臣有遥领郡刺史之职。按唐光启二年二月, 王重荣遣王建帅部兵戍三泉,以建遥领璧州刺史。将帅遥领州镇自此始。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第五编第一章第一节:“宋太祖或借故把他们调迁,或遥领他职。”
⒉ 谓领兵远出。
引唐李频《送边将》诗:“遥领短兵登陇首,独横长剑向河源。”
自远处遥遥监督、控制。
遥yáo(形)很远。
领读音:lǐng领lǐng(1)(名)颈;脖子:~巾|引~而望|首~。(2)(名)(~子、~儿)衣服上围绕脖子的部分:衣~|翻~儿。(3)(名)(~儿)领口:圆~儿|尖~儿。(4)(名)大纲;要点:提纲挈~|不得要~。(5)量词。ɑ)〈书〉长袍或上衣一件叫一领。b)席一张叫一领。(6)基本义:(动)带;引:(动)带;引(7)(动)领有;领有的:占~|~土|~海|~空。(8)(动)领取:招~|~工资|~材料。(9)(动)接受:~教|~情|心~。(动)了解(意思):~教|~情|心~。(动)了解(意思)