bù lù
bù wǔ
bù tīng
bù yuán
bù lǐng
bù zuì
bù zhàng
bù lì
bù duì
bù wèn
bù wèi
bù chāo
bù zi
bù dié
bù zé
bù zhèng
bù tǔ
bù tīng
bù shū
bù liè
bù fá
bù sòng
bù shàn
bù cè
bù fá
bù lù
bù jì
bù zhuàng
bù lì
bù jí
bù jué
bù àn
qīng lǐng
dài lǐng
zhàn lǐng
jiān lǐng
hú lǐng
zào lǐng
xié lǐng
xiàng lǐng
yī lǐng
shǒu lǐng
dū lǐng
ā lǐng
gāng lǐng
zǒng lǐng
rǔ lǐng
rèn lǐng
máo lǐng
yǐn lǐng
fān lǐng
kuí lǐng
bài lǐng
qiú lǐng
zhāo lǐng
dū lǐng
wǔ lǐng
shēn lǐng
zhí lǐng
páo lǐng
chéng lǐng
shè lǐng
xié lǐng
chí lǐng
cān lǐng
mǎ lǐng
jìng lǐng
pì lǐng
qiú lǐng
zhòu lǐng
guān lǐng
bó lǐng
juàn lǐng
bù lǐng
fǔ lǐng
pán lǐng
niú lǐng
bù lǐng
zhěng lǐng
yāo lǐng
shén lǐng
jū lǐng
guò lǐng
jiāo lǐng
tiáo lǐng
rú lǐng
guǎn lǐng
jiě lǐng
jù lǐng
bái lǐng
fǔ lǐng
běn lǐng
qiào lǐng
quǎn lǐng
tí lǐng
fǔ lǐng
chuán lǐng
wú lǐng
xùn lǐng
qǔ lǐng
méi lǐng
hù lǐng
fāng lǐng
diǎn lǐng
jī lǐng
fú lǐng
yuán lǐng
chèn lǐng
yā lǐng
jìn lǐng
fēng lǐng
yóu lǐng
mào lǐng
qiè lǐng
zhǔ lǐng
yuán lǐng
biāo lǐng
qí lǐng
yào lǐng
jiàng lǐng
jī lǐng
lǒu lǐng
yáo lǐng
yǒu lǐng
kāi lǐng
hēi lǐng
shuài lǐng
xiū lǐng
jiān lǐng
shòu lǐng
zhī lǐng
lán lǐng
fèn lǐng
yān lǐng
tǒng lǐng
bào lǐng
qū lǐng
yī lǐng
zuǒ lǐng
dāo lǐng
fěn lǐng
cí lǐng
xuán lǐng
xīn lǐng
tóu lǐng
⒈ 谓官府记事的簿册或文书。
引《后汉书·南匈奴传》:“当决轻重,口白单于,无文书簿领焉。”
《资治通鉴·唐代宗大历六年》:“滉为人廉勤,精於簿领。”
清俞樾《古书疑义举例·高下相形例》:“后世记载之家,但有簿领而无文章,莫窥斯秘,于是读古人之书,亦不得其抑扬之妙,徒泥字句以求之,往往失其义矣。”
阿英《袁中郎做官》:“他甚至说:‘抱牍之苦,甚于抱病;簿领之趣,恶于药饵。’”
亦称“簿领书”。 《文选·刘桢<杂诗>》:“沉迷簿领书,回回自昏乱。”
刘良注:“簿领书,谓文书也。”
1. 本子,册籍:簿册。簿记。簿籍。簿录。
2. 古代称公文、案卷:对簿公堂。
3. 古代的仪仗侍从:簿伍。卤簿(古代帝王、后妃、王公大臣外出时的仪仗队。次序排列严格并明文著之于簿籍)。
4. 笏。
领读音:lǐng领lǐng(1)(名)颈;脖子:~巾|引~而望|首~。(2)(名)(~子、~儿)衣服上围绕脖子的部分:衣~|翻~儿。(3)(名)(~儿)领口:圆~儿|尖~儿。(4)(名)大纲;要点:提纲挈~|不得要~。(5)量词。ɑ)〈书〉长袍或上衣一件叫一领。b)席一张叫一领。(6)基本义:(动)带;引:(动)带;引(7)(动)领有;领有的:占~|~土|~海|~空。(8)(动)领取:招~|~工资|~材料。(9)(动)接受:~教|~情|心~。(动)了解(意思):~教|~情|心~。(动)了解(意思)