yī suàn
yī shì
yī huǎn
yī xué
yī jīng
yī zhì
yī rén
yī yǐn
yī shù
yī kē
yī shī
yī dào
yī liáo
yī ráng
yī yǎng
yī mén
yī fāng
yī jì
yī jiàng
yī shēng
yī jì
yī jiā
yī bǔ
yī wù
yī lǘ
yī guān
yī tuō
yī cǎo
yī wū
yī gōng
yī huà
yī zhǔ
yī shèng
yī yuàn
yū huǎn
sōng huǎn
jiǎn huǎn
róu huǎn
yū huǎn
fán huǎn
yōu huǎn
jìng huǎn
xián huǎn
yán huǎn
jiǎn huǎn
chí huǎn
àn huǎn
pì huǎn
xú huǎn
tān huǎn
jiǎn huǎn
rú huǎn
cì huǎn
sǐ huǎn
chǎn huǎn
tǎn huǎn
màn huǎn
chí huǎn
liáo huǎn
shē huǎn
qì huǎn
shū huǎn
yān huǎn
tān huǎn
zàn huǎn
dài huǎn
nú huǎn
hé huǎn
yī huǎn
zòng huǎn
yōu huǎn
ān huǎn
níng huǎn
tíng huǎn
pí huǎn
qín huǎn
dī huǎn
qīng huǎn
jí huǎn
juān huǎn
fēng huǎn
jīn huǎn
shū huǎn
chōng huǎn
kuān huǎn
kuǎn huǎn
bū huǎn
píng huǎn
tú huǎn
⒈ 春秋时秦国良医。 《左传·成公十年》:“公( 晋侯 )疾病,求医於秦。
引秦伯使医缓为之。未至,公梦疾为二竖子,曰:‘彼,良医也。惧伤我,焉逃之?’其一曰:‘居肓之上,膏之下,若我何?’医至,曰:‘疾不可为也。在肓之上,膏之下,攻之不可,达之不及,药不至焉,不可为也。’公曰:‘良医也。’厚为之礼而归之。”
⒉ 泛指良医。
引唐温庭筠《上杜舍人启》:“陋容须托於媒扬,沉痼宜蠲於医缓。”
元刘詵《霰雪和彭经历琦初》之一:“坐悯民瘼深,谁与觅医缓。”
医yī(1)(名)医生:名~|兽~|太~|巫~。(2)(名)医学:中~。(3)(动)医治:把我的病~好了。
缓读音:huǎn缓huǎn(1)(形)迟;慢:迟~|~慢|~步向前。(2)(动)延缓;推迟:~期|~几天再办。(3)(形)缓和;不紧张:~冲|~急。(4)(动)恢复正常的生理状态:~过来。(5)(形)坡度小:~坡。