mí wú
mí yù
mí jí
mí ní
mí shòu
mí zhōu
mí lùn
mí hòu
mí fǔ
mí bì
mí làn
mí fū
mí zhì
mí ní
mí róng
mí yuàn
mí hào
mí sàn
mí hǎi
mí xián
mí mò
mí tái
mí là
mí juān
mí zhì
mí suì
mí chǎo
mí niǎo
mí qū
mí jiǎo
mí fèi
mí shé
mí zhuó
mí jùn
mí shǒu
mí xīng
mí fèi
mí miè
mí lù
mí huò
mí gāo
mí jù
mí tián
mí jiāo
pū lù
zhuàng lù
jǐ lù
jiāo lù
héng lù
sòng lù
shǐ lù
dú lù
de lù
wǎn lù
hài lù
mí lù
chù lù
mèng lù
qún lù
shǔ lù
tiě lù
ní lù
wén lù
jiā lù
mǎ lù
qūn lù
jù lù
qín lù
shào lù
zhuō lù
jī lù
lǚ lù
liè lù
shī lù
jiǎo lù
jǐ lù
tuó lù
jīn lù
mǎ lù
guā lù
zhú lù
xuán lù
bái lù
huáng lù
bó lù
fēn lù
zhū lù
hú lù
lì lù
fán lù
jiā lù
qín lù
yě lù
yōu lù
lín lù
dà lù
qí lù
dìng lù
jù lù
zhǐ lù
zhàn lù
tiān lù
fù lù
míng lù
麋鹿mílù
(1) 亦称“四不像”。中国著名的特产动物,但野生的早已灭绝,现存者都是北京南苑皇家猎苑的孑遗,特征是尾特别长,眉杈特别发达,形成主杈模样
[.好工具]例麋鹿满之。——《墨子·公输》例取其麇鹿。——《左传·僖公三十三年》英mi-lu⒈ 麋与鹿。
引《孟子·梁惠王上》:“乐其有麋鹿鱼鳖。”
唐孟郊《隐士》诗:“虎豹忌当道,麋鹿知藏身。”
⒉ 即麋。
引《墨子·非乐上》:“今人固与禽兽麋鹿、蜚鸟、贞虫异者也。”
唐崔道融《元日有题》诗:“自量麋鹿分,只合在山林。”
清孙枝蔚《送陆粲石之金陵省令兄绣闻时归自关外》诗:“东头重聚因麋鹿,原上相关有鶺鴒。”
麋与鹿二兽的合称。