zhú shèng
zhú chù
zhú bà
zhú yī
zhú qíng
zhú jiàn
zhú běi
zhú fū
zhú qì
zhú shí
zhú mèng
zhú mò
zhú bù
zhú lì
zhú jìng
zhú nuó
zhú biàn
zhú bìn
zhú jiǒng
zhú zhèn
zhú jù
zhú shì
zhú guān
zhú wén
zhú gè
zhú líng
zhú chén
zhú diàn
zhú chèn
zhú yì
zhú zhēng
zhú chì
zhú guān
zhú qí
zhú ròu
zhú lù
zhú zhuī
zhú shú
zhú shì
zhú fàng
zhú kè
zhú ài
zhú duì
zhú qiān
zhú lè
zhú yāng
zhú lù
zhú dùn
zhú bǔ
zhú yǐng
zhú bēn
zhú qún
zhú zhú
zhú jiàn
zhú tù
zhú rì
dìng lù
hú lù
jù lù
bó lù
mí lù
tuó lù
jiāo lù
zhuàng lù
zhū lù
jiā lù
pū lù
héng lù
míng lù
bái lù
guā lù
jù lù
zhuō lù
liè lù
jiǎo lù
chù lù
lǚ lù
de lù
shào lù
shī lù
sòng lù
hài lù
fēn lù
jiā lù
qūn lù
wǎn lù
jǐ lù
dà lù
qín lù
lì lù
wén lù
jī lù
dú lù
zhú lù
mèng lù
fán lù
xuán lù
tiě lù
shǐ lù
jīn lù
zhǐ lù
qí lù
ní lù
mǎ lù
qún lù
fù lù
shǔ lù
yōu lù
mǎ lù
zhàn lù
yě lù
qín lù
tiān lù
huáng lù
lín lù
jǐ lù
逐鹿zhúlù
(1) 喻群雄并起,争夺天下
例中原还逐鹿,投笔事戎轩。——魏征《述怀》英chase the deer;fight for the throne;bid for state power⒈ 后因以“逐鹿”喻争夺统治权。
引《史记·淮阴侯列传》:“秦失其鹿,天下共逐之,於是高材疾足者先得焉。”
裴駰集解引张晏曰:“以鹿喻帝位也。”
《晋书·凉武昭王李玄盛传》:“於是人希逐鹿之图,家有雄霸之想。”
宋程大昌《演繁露续集·谈助·逐鹿》:“秦失其鹿,天下共逐。以天下喻鹿,语虽出於汉世,然《春秋》有其语矣。 《襄十四年》:戎子驹支曰:殽之师,‘ 秦师不復,我诸戎实然。譬如捕鹿, 晋人角之,诸戎掎之,与晋踣之’,则其语尚矣。不独是也,《六韜》:太公谓文王曰:取天下若逐野鹿,而天下共分其肉。则逐鹿之説久矣,不在汉世也。”
清李渔《奈何天·分扰》:“两下里分头逐鹿,各仗韩卢,并倚昆吾。”
周恩来《春日偶感》诗之一:“中原方逐鹿, 博浪踵相踪。”
⒉ 喻追逐名利富贵。
引王西彦《静水里的鱼》:“‘一个在利禄场中逐鹿惯了的人,’他自顾自地继续着,‘哪里能够了解另一个隐迹山林的人的心境呢?’”
语本《史记.卷九二.淮阴侯传》:「秦失其鹿,天下共逐之,于是高材疾足者先得焉。」鹿为猎取的对象,比喻帝位,逐鹿意指争夺政权。如:「逐鹿中原」、「群雄逐鹿」。也作「争鹿」。
逐zhú(1)(动)追赶:~鹿|随波~流。(2)(动)驱逐:~客|~出。(3)(副)挨着(次序):~次|~个|~句|~年|~日|~条。
鹿读音:lù鹿lù(1)(名)哺乳动物;种类很多;四肢细长;尾巴短;一般雄兽头上有角;嫩角上有茸毛;内含血液;是贵重的药材。(2)(Lù)姓。