lǜ jié
lǜ zhōu
lǜ zé
lǜ qí
lǜ qǐ
lǜ pēi
lǜ yún
lǜ yī
lǜ yì
lǜ shé
lǜ tí
lǜ zì
lǜ kē
lǜ lǎo
lǜ ěr
lǜ dòu
lǜ yā
lǜ xǔ
lǜ chuān
lǜ chén
lǜ luó
lǜ bì
lǜ líng
lù yíng
lǜ qīng
lǜ shā
lù líng
lǜ xián
lǜ píng
lǜ zhòu
lǜ tiān
lǜ tuò
lǜ bái
lǜ shān
lǜ páo
lǜ è
lǜ wù
lǜ chē
lǜ é
lù jì
lǜ gōu
lǜ qiào
lǜ piǎo
lǜ xiǎo
lǜ tóu
lǜ dài
lǜ qīng
lǜ huì
lǜ chuāng
lǜ kuí
lǜ yāo
lǜ yún
lǜ chén
lǜ shí
lǜ fěn
lǜ jiǔ
lǜ fā
lǜ gài
lǜ rù
lǜ máo
lǜ luó
lǜ yīng
lǜ cóng
lǜ hé
lǜ wén
lù jì
lǜ qiū
lù yì
lǜ làng
lǜ shuǐ
lǜ bìn
lǜ jiǎn
lù fáng
lǜ qín
lǜ zūn
lǜ shòu
lǜ zhū
lǜ tīng
lǜ cí
lǜ míng
lǜ chá
lǜ piàn
lǜ huán
lǜ shī
lǜ zhēn
lǜ dì
lǜ féi
lǜ là
lù gān
lǜ huá
lǜ yīn
lǜ guì
lǜ ěr
lǜ lí
lǜ yě
lǜ xiàn
lǜ huà
lǜ zhāng
lǜ bō
lǜ yá
lǜ yāo
lǜ dì
lǜ xiǎo
lǜ shěn
lǜ jú
lǜ láo
lǜ dì
lǜ dēng
lǜ shé
lǜ nài
lǜ tú
lù téng
lù lín
lǜ shé
lǜ yù
lǜ lǐ
lǜ yǐ
lù qián
lǜ cuì
kuā é
sāng é
qīng é
xiū é
fēng é
yān é
guǐ é
dài é
dī é
xīn é
lǜ é
liǎn é
chóu é
cán é
huǒ é
xiǎo é
shuāng é
guì é
fēi é
míng é
qín é
lǜ é
xiū é
cuì é
hóu é
tiān é
bā é
yáng é
cháng é
pín é
yī é
pín é
chì é
dàn é
méi é
zhú é
huái é
chóng é
nào é
yù é
dú é
jiāo é
zǎn é
jīn é
mài é
xiāng é
⒈ 女子的眉毛。古代女子以黛画眉,呈青黑色,故称。亦借指美女。
引唐许浑《送客自两河归江南》诗:“遥羡落帆逢旧友,緑蛾青鬢醉横塘。”
清蒲松龄《聊斋志异·褚生》:“强解緑蛾开笑面,频将红袖拭香腮。小心犹恐被人猜。”
帝王受命的符录。
蛾读音:é,yǐ[ é ]1. 昆虫,与蝴蝶相似,体肥大,触角细长如丝,翅面灰白,静止时,翅左右平放,常在夜间活动,有趋光性:蛾子。蛾眉。蛾扬(眉扬,形容美人笑貌)。蛾绿。飞蛾扑火。