yáng yì
yáng bīng
yáng wén
yáng yuè
yáng wēi
yáng lì
yáng bō
yáng bō
yáng jí
yáng míng
yáng chéng
yáng jiào
yáng chēng
yáng bò
yáng shàn
yáng huī
yáng méi
yáng huī
yáng yì
yáng shī
yáng xīn
yáng jīn
yáng héng
yáng huǒ
yáng qín
yáng què
yáng fān
yáng rǎng
yáng lì
yáng cháng
yáng yīn
yáng líng
yáng shēng
yáng guāng
yáng é
yáng biān
yáng huō
yáng fú
yáng què
yáng lì
yáng bì
yáng shēng
yáng jǐ
yáng zhì
yáng luò
yáng xiāo
yáng qīng
yáng fú
yáng jūn
yáng bān
yáng chén
yáng yáng
yáng bài
yáng fèi
yáng huā
yáng cháng
yáng biāo
yáng ruí
yáng zhì
yáng lù
yáng jīng
yáng kōng
yáng yuè
yáng shì
yáng xǔ
yáng yán
yáng fēng
yáng liè
yáng qǐ
yáng bái
yáng é
yáng mèi
yáng fàn
yáng jí
yáng hé
yáng qì
yáng biǎo
yáng lèi
yáng mí
yáng jīng
yáng dōu
yáng shā
yáng gǔ
yáng měi
yáng yì
yáng xióng
yáng huī
yáng huī
yáng qì
yáng fú
yáng zhāo
yáng shuǐ
yáng mǎ
yáng gǔ
yáng huī
yáng yú
lǜ é
yáng é
pín é
kuā é
xiǎo é
qīng é
hóu é
yān é
qín é
jīn é
chóu é
xīn é
xiāng é
bā é
shuāng é
cháng é
zhú é
guǐ é
yī é
zǎn é
míng é
fēi é
liǎn é
huǒ é
huái é
dī é
dài é
dàn é
fēng é
chì é
guì é
chóng é
méi é
sāng é
pín é
yù é
mài é
jiāo é
cán é
lǜ é
xiū é
dú é
xiū é
tiān é
nào é
cuì é
⒈ 亦作“扬娥”。指美女扬起娥眉的娇态。
引汉王粲《神女赋》:“扬娥微眄,悬藐流离。”
三国魏曹丕《答繁钦书》:“振袂徐进,扬蛾微眺。”
南朝梁锺嵘《<诗品>序》:“女有扬蛾入宠,再盼倾国。”
明高启《寓感》诗之四:“美女生贫家,光艷人未识。远聘入楚宫,扬蛾欲倾国。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
蛾读音:é,yǐ[ é ]1. 昆虫,与蝴蝶相似,体肥大,触角细长如丝,翅面灰白,静止时,翅左右平放,常在夜间活动,有趋光性:蛾子。蛾眉。蛾扬(眉扬,形容美人笑貌)。蛾绿。飞蛾扑火。