wēi hào
wēi yǐn
wēi qiǎn
wēi fēng
wēi jì
wēi yàng
wēi lù
wēi chén
wēi fèng
wēi xiǎo
wēi míng
wēi jī
wēi sī
wēi láo
wēi méng
wēi qiǎo
wēi suǒ
wēi xiāo
wēi máng
wēi suí
wēi qīng
wēi bō
wēi xì
wēi de
wēi xiá
wēi míng
wēi qín
wēi diāo
wēi méng
wēi mǐ
wēi liè
wēi kòu
wēi chá
wēi xī
wēi quán
wēi guān
wēi yuǎn
wēi qín
wēi cí
wēi dān
wēi wō
wēi gē
wēi ò
wēi hū
wēi yán
wēi chéng
wēi pàng
wēi lùn
wēi jīng
wēi zēng
wēi cí
wēi lì
wēi xiǎn
wēi kē
wēi miǎo
wēi dào
wēi yuè
wēi chén
wēi miǎo
wēi shēng
wēi liàng
wēi yì
wēi bù
wēi lún
wēi jìng
wēi gǔ
wēi qiè
wēi gōng
wēi sī
wēi dòng
wēi lì
wēi lì
wēi wén
wēi sī
wēi jiàn
wēi xiè
wēi dēng
wēi shì
wēi mò
wēi bào
wēi jì
wēi niè
wēi xíng
wēi ruò
wēi jī
wēi xūn
wēi xù
wēi jiàn
wēi jiàn
wēi shěn
wēi qū
wēi tuó
wēi lòu
wēi bǐ
wēi fēn
wēi lèi
wēi biàn
wēi kē
wēi qíng
wēi méi
wēi miè
wēi shēng
wēi xī
wēi wēi
wēi zhèn
wēi qiǎn
wēi zhī
wēi nán
wēi jiē
wēi xiào
wēi jīn
wēi míng
wēi qìng
wēi ài
wēi shí
wēi zhǐ
wēi bān
wēi fǎ
wēi shēn
wēi mìng
wēi lán
wēi chén
wēi dī
wēi guó
wēi guò
wēi mì
wēi máng
wēi móu
wēi jiǎo
wēi liáng
wēi jí
wēi jiàn
wēi pào
wēi qù
wēi jīng
wēi qǔ
wēi huà
wēi mén
wēi mò
wēi zhé
wēi fāng
wēi sì
wēi bó
wēi guān
wēi cái
wēi gǎn
wēi bó
wēi dì
wēi xiào
wēi zǐ
wēi huàn
wēi miào
wēi zé
wēi quē
wēi zhào
wēi zhōng
wēi wù
wēi xiāo
wēi gōng
wēi dú
wēi juān
wēi xì
wēi bǔ
wēi fú
wēi cái
wēi zhǐ
wēi hán
wēi mài
piǎo miǎo
hóng miǎo
gāo miǎo
mián miǎo
me miǎo
piǎo miǎo
yǎo miǎo
shén miǎo
mǎng miǎo
bǒ miǎo
piāo miǎo
lóng miǎo
huàn miǎo
qiǎn miǎo
wù miǎo
yào miǎo
yǎo miǎo
yōu miǎo
yǎo miǎo
qióng miǎo
zhì miǎo
hào miǎo
yuán miǎo
jiāo miǎo
mián miǎo
hóng miǎo
shēn miǎo
qīng miǎo
yuān miǎo
xuán miǎo
me miǎo
piān miǎo
zuì miǎo
wēi miǎo
máng miǎo
chōng miǎo
líng miǎo
ān miǎo
yòu miǎo
yǎo miǎo
méng miǎo
⒈ 亦作“微渺”。
⒉ 精微要妙;幽微杳远。
引《管子·水地》:“心之所虑,非特知於麤麤也,察於微眇,故修要之精。”
宋叶适《郑景元墓志铭》:“独景元与其兄,推性命微眇,酌今古要会。”
清恽敬《五宗语录删存序》:“其精博之説,微渺汪洋,神生智出,道藏视之,盖瞠乎復矣。”
王闿运《<墨子校注>序》:“凡按文可知及微眇不能解者,壹无所注。”
⒊ 细小;微末。
引《大戴礼记·礼察》:“贵絶恶於未萌,而起敬於微眇,使民日徙善远罪而不自知也。”
汉董仲舒《春秋繁露·竹林》:“夫泰山之为大,弗察弗见,而况微眇者乎!”
眇,一本作“渺”。 宋秦观《序篇》:“春则仓庚鸣,夏则螻蟈鸣,秋则寒蝉鸣,冬则雉鸣。此数物者,微眇矣。”
明汤显祖《南柯记·偶见》:“天生微眇身材,也逐天香过院来。”
清孙枝蔚《白紵词》:“白紵虽微渺,取意请前陈:淡如古时交,轻如山上云。”
⒋ 卑下;低贱。
引唐贾岛《欲游嵩岳留别李少尹益》诗:“微眇此来将敢问,凤凰何日定归池?”
前蜀杜光庭《前嘉州团练使司空王宗玠本命词》:“顾惟微眇之资,叨荷裁成之泽。克逢昌运,累冒宠荣。”
⒌ 轻细微弱。
引梁斌《播火记》五:“她走着走着,偶然听到大杨树上的叶子在响,风很少,叶子也响得那么微渺。”
微小、细小。宋.秦观〈序篇〉:「春则仓庚鸣,夏则蝼蝈鸣,秋则寒蝉鸣,冬则雉鸣,此数物者,微眇矣。」明.汤显祖《南柯记.第七出》:「天生微眇身材,也逐天香过院来。」也作「微渺」。
微wēi(1)(形)细小;轻微:~小|~弱。(2)(形)(某些计量单位的)一百万分之一:~米|~分。(3)(形)衰落:寒~|低~。(4)(形)精深奥妙:~观|~言大义。
眇读音:miǎo眇miǎo(1)(形)瞎了一只眼睛;后也指瞎了双眼。(2)(形)微小;细小。