mián luò
mián miǎo
mián dié
mián chóu
mián mián
mián gèn
mián lián
mián bó
mián yǔ
mián jué
mián xuán
mián xiù
mián róu
mián kuàng
mián yī
mián dùn
mián róng
mián lì
mián lì
mián yáng
mián shì
mián jiǎ
mián dǔ
mián zhuì
mián tiān
mián yuǎn
mián táng
mián mán
mián yǔ
mián huā
mián yào
mián lián
mián wēi
mián ruò
mián bó
mián mì
mián zi
mián gù
mián dài
mián chǐ
mián luán
mián zuì
mián jiǎn
mián lì
mián miǎo
mián gé
mián miǎo
mián yán
mián chóu
mián ruǎn
mián zhǐ
mián shān
mián jù
mián mì
mián bù
mián wàng
mián shàng
mián jǔ
mián mào
mián méng
mián ài
mián chán
mián tàn
mián chuò
mián yě
mián ài
mián bèi
mián miǎo
mián qū
mián zhā
mián méng
mián xù
mián liè
mián cháng
mián mì
wù miǎo
yǎo miǎo
yòu miǎo
mǎng miǎo
líng miǎo
bǒ miǎo
zuì miǎo
wēi miǎo
yōu miǎo
shén miǎo
yǎo miǎo
zhì miǎo
chōng miǎo
méng miǎo
qiǎn miǎo
piāo miǎo
máng miǎo
mián miǎo
yào miǎo
qióng miǎo
yuán miǎo
yǎo miǎo
me miǎo
yǎo miǎo
me miǎo
gāo miǎo
shēn miǎo
hóng miǎo
qīng miǎo
piǎo miǎo
jiāo miǎo
xuán miǎo
mián miǎo
piān miǎo
hóng miǎo
ān miǎo
yuān miǎo
piǎo miǎo
huàn miǎo
hào miǎo
lóng miǎo
⒈ 遥远;悠远。
引南朝宋谢灵运《山居赋》:“信荒极之绵眇,究风波之睽合。”
南朝宋谢惠连《鞠歌行》:“古绵眇,理参差,单心慷慨双泪垂。”
⒉ 远视貌。
引南朝梁武帝《龙笛曲》:“美人绵眇在云堂,雕金鏤竹眠玉牀。”
⒊ 见“绵渺”。
绵mián(1)(名)丝锦:~绸。(2)(动)绵延:连~。(3)(形)柔软:软~~。
眇读音:miǎo眇miǎo(1)(形)瞎了一只眼睛;后也指瞎了双眼。(2)(形)微小;细小。