yù shù
yù bó
yù rùn
yù yuè
yù yī
yù léi
yù gé
yù lěi
yù fū
yù yān
yù qū
yù fù
yù nì
yù niàng
yù lǜ
yù juè
yù cuì
yù mí
yù zhì
yù dào
yù méng
yù fēn
yù míng
yù zhōu
yù yì
yù pán
yù shù
yù pǔ
yù fēn
yù huì
yù lì
yù jié
yù miè
yù ǎi
yù jiā
yù yì
yù yù
yù léi
yù wò
yù mì
yù dá
yù fú
yù fèi
yù lǜ
yù mù
yù lǚ
yù fú
yù sè
yù fēn
yù yì
yù kū
yù lǜ
yù yí
yù yì
yù yún
yù cù
yù yù
yù yīn
yù lán
yù cóng
yù fú
yù yù
yù fú
yù cāng
yù yī
yù jiāng
yù rè
yù lí
yù guàn
yù yāng
yù gāng
yù míng
yù àn
yù jī
yù dǎo
yù gū
yù lù
yù bó
yù liè
yù yī
yù mào
yù ǎi
yù jīn
yù sāi
yù yāng
yù pán
yù yuàn
yù chàng
yù bì
yù qì
yù cōng
yù yí
yù tiě
yù tiě
yù bì
yù yì
yù què
yù yàng
yù méng
yù yān
yù qiān
yù wěng
yù shěn
yù lín
yù é
yù fú
yù mǎng
yù mèn
yù fú
yù méi
yù yù
yù rán
yù hēi
yù fèn
yù cháng
yù yōu
yù dú
yù huá
yù táo
yù chàng
yù è
yù náo
yù lǐ
shěn piáo
běn pǔ
tǎn pǔ
quán pǔ
jié pǔ
chéng pǔ
fǎn pǔ
gāng pǔ
zhuō pǔ
yù pǔ
sāng pǔ
wén pǔ
yú pǔ
dūn pǔ
zhí pǔ
xùn pǔ
hé pǔ
sàn pǔ
zhì pǔ
jiān pǔ
cū pǔ
zhōng pǔ
hóng pǔ
guǐ pǔ
níng pǔ
ōu pǔ
qióng pǔ
kuān pǔ
rén pǔ
dùn pǔ
xìng pǔ
chuí piáo
lǔ piáo
fǎn pǔ
fù pǔ
qiāo pǔ
pī pǔ
gěng pǔ
hòu pò
jìng pǔ
jǐn pǔ
yí pǔ
chì pǔ
líng pǔ
zhūn pǔ
yuàn pǔ
shǒu pǔ
chún pǔ
nè pǔ
cū pǔ
gěng pǔ
chún pǔ
zhēn pǔ
shǔ pǔ
tài pǔ
cái pǔ
sù pǔ
yín pǔ
qín pǔ
bào pǔ
jiǎn pǔ
bǐ pǔ
gàng pǔ
xuán pǔ
gǔ pǔ
jìn pǔ
tuò pǔ
biān pǔ
jīng pǔ
yōu pǔ
jiǎn pǔ
chún pǔ
zhuī pǔ
chǔn pǔ
dàn pǔ
lù pǔ
hún pǔ
kuàng pǔ
dūn pǔ
sù pǔ
wēn pǔ
chí pǔ
cūn pǔ
chuí piáo
chì pǔ
⒈ 本指没有内核的果实和未经加工的木料,借以比喻缺乏教养的人。
引汉王充《论衡·量知》:“物实无中核者谓之郁,无刀斧之斲者谓之朴。文吏不学,世之教无核也。郁朴之人,孰与程哉!”
汉王充《论衡·量知》:“不入师门,无经传之教,以郁朴之实,不晓礼义,立之朝庭,植笮树表之类也,其何益哉?”
比喻人没有学养。
郁yù(1)(形)香气浓厚:~烈。(2)(形)(Yù)姓。郁yù(1)(形)(草木)茂盛:~~葱葱|浓~|葱~。(2)(形)(忧愁、气愤等)在心里积聚不得发泄:忧~|抑~|~闷。
朴读音:pǔ,pò,pō,piáo[ pǔ ]1. 没有细加工的木料,喻不加修饰:朴素。朴实。朴厚。朴质。