quán dì
quán dù
quán gòng
quán tǔ
quán guǎn
quán zhù
quán jìng
quán shì
quán pèi
quán zǎo
quán zhuó
quán yǐn
quán qǔ
quán gé
quán zhǎng
quán kuò
quán shòu
quán tíng
quán zhóu
quán chén
quán xuǎn
quán nǐ
quán zé
quán yòng
quán xù
quán xù
quán lì
quán xiào
quán bù
quán pàn
quán liàng
quán bié
quán cǎi
quán lù
quán xù
quán fù
quán xí
quán tài
quán bǔ
quán guàn
quán shì
quán wén
quán dìng
quán cì
quán sī
quán fǎ
quán kǎo
quán wéi
quán guǎn
quán hé
quán xiàn
quán héng
quán zǒng
quán chú
quán zhèng
quán pǐn
quán cáo
quán jiǎn
quán bǐng
quán zōng
quán diào
mén tíng
mò tíng
jìn tíng
dì tíng
yú tíng
tóng tíng
guǐ tíng
jì tíng
quán tíng
jìng tíng
jiào tíng
jǐng tíng
bān tíng
běi tíng
jī tíng
diàn tíng
quē tíng
wáng tíng
tiān tíng
yíng tíng
pèi tíng
cháo tíng
míng tíng
shū tíng
dà tíng
biān tíng
shū tíng
yè tíng
jìng tíng
lǔ tíng
fǔ tíng
miào tíng
hòu tíng
gōng tíng
⒈ 指吏部。吏部专司考核、选拔官吏,故称。
引《资治通鉴·唐玄宗天宝十二载》:“借使周公、孔子今处銓廷,考其辞华,则不及徐庾,观其利口,则不若嗇夫,何暇论圣贤之事业乎!”
胡三省注:“銓廷,谓吏部銓量选人之所。”
古时吏部铨选官吏之处。可泛指吏部。