qiān fēng
qiān wán
qiān nú
qiān zhí
qiān dān
qiān zhāi
qiān gǒng
qiān bǎn
qiān lì
qiān huá
qiān shuāng
qiān mǎ
qiān è
yán shān
qiān huā
qiān sī
qiān là
qiān hóng
qiān zì
qiān huáng
qiān dǐng
qiān bǎn
qiān zǐ
qiān róng
qiān yìn
qiān dāo
qiān dùn
qiān hǔ
qiān mò
qiān kēng
qiān qiú
qiān qián
qiān hàn
qiān gāo
qiān bù
qiān tiě
qiān fěn
qiān guàn
qiān qì
qiān dài
qiān xī
qiān bǐ
qiān tián
qiān xiān
qiān qiàn
qiān lèi
diàn fěn
nǎi fěn
shuā fěn
huà fěn
guì fěn
chá fěn
gǔ fěn
huā fěn
zhú fěn
fā fěn
yàn fěn
qīng fěn
gé fěn
bàng fěn
dàn fěn
yáng fěn
suǒ fěn
méi fěn
móu fěn
tuò fěn
yān fěn
kuàng fěn
fū fěn
shuǐ fěn
yào fěn
gōng fěn
hǎi fěn
jī fěn
huī fěn
hé fěn
chuán fěn
yá fěn
tán fěn
yù fěn
niǎn fěn
qiān fěn
suō fěn
yóu fěn
tuán fěn
ruǐ fěn
liáng fěn
shēng fěn
zhū fěn
dān fěn
duàn fěn
bèi fěn
gé fěn
jī fěn
yān fěn
fù fěn
xīn fěn
shòu fěn
hóng fěn
mí fěn
yú fěn
yún fěn
dié fěn
yú fěn
nì fěn
zuān fěn
shī fěn
yún fěn
sōng fěn
cū fěn
zhí fěn
lǜ fěn
xī fěn
mài fěn
yīng fěn
yú fěn
jiē fěn
hóng fěn
fán fěn
xiǎo fěn
guāng fěn
yào fěn
guān fěn
shè fěn
pū fěn
jīn fěn
dàn fěn
gǒng fěn
mǐ fěn
qīng fěn
diào fěn
lǜ fěn
lòu fěn
xiāng fěn
qiàn fěn
qióng fěn
bái fěn
huáng fěn
hú fěn
shèng fěn
shòu fěn
xuě fěn
mǒ fěn
dòu fěn
fēng fěn
qiáng fěn
yín fěn
xié fěn
liáng fěn
lín fěn
ǒu fěn
miàn fěn
jiāng fěn
zhī fěn
⒈ 无机化合物,白色粉末,有毒,溶于酸类,不溶于水。也称铅白。古代妇女用来搽脸。
引《乐府诗集·横吹曲辞五·木兰诗二》:“易却紈綺裳,洗却铅粉妆。”
唐薛能《吴姬》诗之九:“冠剪黄綃帔紫罗,薄施铅粉画青娥。”
《红楼梦》第四二回:“铅粉十四匣,胭脂十二帖。”
⒉ 用作画画的颜料。
引元王思廉《寿阳梅妆图》诗:“画史不知亡国恨,犹将铅粉记前朝。”
⒊ 借指美丽容貌、青春年华。
引唐李白《代美人愁镜》诗之一:“红颜老昨日,白髮多去年。铅粉坐相误,照来空凄然。”
清曹寅《题画梅花》诗:“垂老自伤铅粉误,几生修到玉梅花。”
⒋ 喻指雪。
引唐刘禹锡《终南秋雪》诗:“雾散琼枝出,日斜铅粉残。”
《初刻拍案惊奇》卷二四:“千山连骇铺铅粉,万木依稀拥素袍。”
一种盐基性碳酸铅,色白,不溶于水,但附著力强,为贵重的白色颜料。加上香料可 制成化妆品。
1. 一种金属元素,可用作耐硫酸腐蚀、防丙种射线、蓄电池等的材料。其合金可作铅字、轴承、电缆包皮等之用:铅刀(指钝刀子,喻才能微薄)。铅球。
2. 指用石墨等制成的书写工具:铅笔。铅椠(铅粉笔和木板,古人用以书写的工具,借指著作校勘)。
粉读音:fěn粉fěn(1)(名)(基本义):粉末:粉末(2)(名)指化妆用的粉末:~扑儿。(3)(名)淀粉制成的食品;特指粉条或粉丝:菠菜炒~|~肠|~皮。(4)(形)带着白粉的;白色的:~连纸。(5)(形)粉红:~色|这块绸子是~的。