qiān xiān
qiān fěn
qiān guàn
qiān è
qiān qiàn
qiān bǎn
qiān huáng
qiān xī
qiān qián
qiān nú
qiān dāo
qiān fēng
qiān lèi
qiān dān
qiān huā
qiān hàn
qiān shuāng
qiān dǐng
qiān zì
qiān tián
qiān yìn
qiān zhí
qiān bǎn
yán shān
qiān zhāi
qiān wán
qiān qì
qiān tiě
qiān bù
qiān dùn
qiān mò
qiān gǒng
qiān hǔ
qiān huá
qiān qiú
qiān mǎ
qiān kēng
qiān hóng
qiān bǐ
qiān gāo
qiān dài
qiān zǐ
qiān róng
qiān lì
qiān sī
qiān là
kū shuāng
huái shuāng
qīng shuāng
cháo shuāng
hù shuāng
hán shuāng
hū shuāng
líng shuāng
qiū shuāng
fù shuāng
páo shuāng
zhè shuāng
guǒ shuāng
lí shuāng
chóu shuāng
pī shuāng
bái shuāng
sù shuāng
yán shuāng
wú shuāng
fēi shuāng
fēng shuāng
líng shuāng
chū shuāng
xià shuāng
qīng shuāng
què shuāng
ào shuāng
fēi shuāng
lěng shuāng
xuě shuāng
qiǎn shuāng
qiān shuāng
yán shuāng
bìn shuāng
shì shuāng
hán shuāng
yíng shuāng
dān shuāng
pī shuāng
fēng shuāng
bīng shuāng
kù shuāng
suì shuāng
láng shuāng
hù shuāng
yù shuāng
diāo shuāng
rǎn shuāng
xián shuāng
gū shuāng
kōng shuāng
hù shuāng
liú shuāng
zhōng shuāng
jù shuāng
táng shuāng
táng shuāng
jīng shuāng
qiān shuāng
zǎo shuāng
níng shuāng
hēi shuāng
fū shuāng
lǚ shuāng
sù shuāng
xīng shuāng
chóng shuāng
⒈ 化妆用的铅粉。
引宋周邦彦《大酺·春雨》词:“墙头青玉旆,洗铅霜都尽,嫩梢相触。”
元吴澄《渡江云》词:“笑痕添酒晕,丰脸凝脂,谁与试铅霜。”
⒉ 药名。可黑须发。
引明李时珍《本草纲目·金石一·铅霜》﹝修治﹞引苏颂曰:“铅霜,用铅杂水银十五分之一合炼作片,置醋瓮中密封,经久成霜。”
明李时珍《本草纲目·金石一·铅霜》﹝附方﹞引《普济方》:“梳髮令黑。铅霜包梳,日日梳之,胜於染者。”
1. 一种金属元素,可用作耐硫酸腐蚀、防丙种射线、蓄电池等的材料。其合金可作铅字、轴承、电缆包皮等之用:铅刀(指钝刀子,喻才能微薄)。铅球。
2. 指用石墨等制成的书写工具:铅笔。铅椠(铅粉笔和木板,古人用以书写的工具,借指著作校勘)。
霜读音:shuāng霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。