qióng qióng
qióng yuán
qióng gǔ
qióng zhī
qióng míng
qióng mén
qióng lóng
qióng jùn
qióng jū
qióng xíng
qióng yōng
qióng jué
qióng huán
qióng líng
qióng cāng
qióng chāng
qióng jí
qióng qiàn
qióng bì
qióng lǐng
qióng xuán
qióng xiǎn
qióng zhì
qióng lú
qióng lín
qióng mín
qióng gǔ
qióng zhì
qióng jiē
qióng lóng
qióng lǘ
qióng zhì
qióng shí
qióng qí
qióng jū
qióng qióng
qióng rǎng
qióng yuán
qióng zhàng
qióng bēi
qióng dǐng
qióng yí
qióng hòu
qióng chóng
qióng yǔ
qióng tíng
qióng cāng
qióng guān
qióng tiān
qióng lóng
qióng lóng
qióng guī
qióng lì
qióng gōng
qióng xiù
qióng sāng
qióng hàn
qióng hè
qióng hào
jiǎng chóng
róng chóng
gāo chóng
pī chóng
lóng chóng
tuī chóng
mù chóng
yīn chóng
qǐ chóng
huī chóng
jí chóng
biǎo chóng
sōng chóng
yùn chóng
qióng chóng
qīn chóng
jīng chóng
xìn chóng
jiǎng chóng
lún chóng
qiān chóng
wēi chóng
dūn chóng
fū chóng
bāo chóng
zūn chóng
xiǎn chóng
fēng chóng
jiāo chóng
bì chóng
kè chóng
xiū chóng
qīng chóng
yōu chóng
xiū chóng
wēn chóng
lì chóng
fēng chóng
guǎng chóng
zuò chóng
guì chóng
lè chóng
dēng chóng
⒈ 高貌。
引《文选·司马相如<长门赋>》:“正殿块以造天兮,鬱并起而穹崇。”
李善注:“穹崇,高貌。”
唐杨衡《登紫霄峰赠黄仙师》诗:“紫霄不可涉,灵峰信穹崇。”
明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记六》:“然当身歷华首时,止仰上崖之穹崇,不觉下壁之峻拔。”
⒉ 形容声望或地位崇高。
引唐刘禹锡《酬太原狄尚书见寄》诗:“家声烜赫冠前贤,时望穹崇镇北边。”
宋孙光宪《北梦琐言》卷三:“李太师光颜,以大勋康国,品位穹崇。”
⒊ 指高山。
引唐孟郊《送任齐二秀才自洞庭游宣城》诗:“扣奇惊浩淼,採异访穹崇。”
穹qióng(名)〈书〉穹隆;借指天空:~苍。
崇读音:chóng崇chóng(1)基本义:(名)山大而高:(名)山大而高(2)(动)重视;尊敬:尊~|推~|~拜(尊敬钦佩)|~敬(推崇尊敬)。(3)姓。