qióng jū
qióng hòu
qióng sāng
qióng xuán
qióng cāng
qióng guī
qióng tiān
qióng yuán
qióng rǎng
qióng lì
qióng lǐng
qióng líng
qióng hào
qióng xiǎn
qióng hàn
qióng lóng
qióng yǔ
qióng chóng
qióng yí
qióng lín
qióng gǔ
qióng zhì
qióng gōng
qióng zhàng
qióng lóng
qióng huán
qióng yōng
qióng xíng
qióng cāng
qióng zhì
qióng yuán
qióng jiē
qióng lú
qióng tíng
qióng qí
qióng qióng
qióng dǐng
qióng hè
qióng mín
qióng bēi
qióng mén
qióng qióng
qióng guān
qióng lóng
qióng lǘ
qióng gǔ
qióng shí
qióng qiàn
qióng jùn
qióng jué
qióng lóng
qióng míng
qióng jū
qióng zhī
qióng jí
qióng chāng
qióng zhì
qióng xiù
qióng bì
diǎn cāng
qīng cāng
jiān cāng
qián cāng
qióng cāng
hào cāng
hào cāng
lǎo cāng
xuán cāng
shàng cāng
fú cāng
mín cāng
wǔ cāng
bān cāng
hào cāng
jǔ cāng
zhòng cāng
qīng cāng
mò cāng
shuǐ cāng
mǎng cāng
bǐ cāng
jiǔ cāng
sān cāng
làng cāng
xiá cāng
kōng cāng
yù cāng
穹苍qióngcāng
(1) 地球上空巨大的圆拱或穹窿;天空,苍穹
例舒愤诉穹苍例杀气凌穹苍英sky;the firmament;the heavens;the vault of heaven⒈ 亦作“穹仓”。
⒉ 苍天。
引《诗·大雅·桑柔》:“靡有旅力,以念穹苍。”
孔颖达疏:“穹苍,苍天,《释天》云。 李巡曰:‘古时人质仰视天形,穹隆而高,色苍苍然,故曰穹苍。’是也。”
《隶释·汉北海相景君铭》:“於何穹仓,布命授期。”
晋成公绥《啸赋》:“南箕动於穹苍,清飈振乎乔木。”
《水浒传》第二三回:“触目晚霞掛林藪,侵人冷雾弥穹苍。”
许地山《海角底孤星》:“你看我们在这林中,好像双星悬在洪蒙的穹苍下一般。”
⒊ 指天帝。
引元李文蔚《蒋神灵应》第三折:“神军驾祥云回奏穹苍。”
苍天。《诗经.大雅.桑柔》:「靡有旅力,以念穹苍。」《三国演义.第一○三回》:「汉书尺素,上告穹苍:伏望天慈,府垂鉴听。」也作「穹冥」。
穹qióng(名)〈书〉穹隆;借指天空:~苍。
苍读音:cāng1.青色(包括蓝和绿):~松翠柏。
2.灰白色:~白。~髯。
3.指天或天空:上~。~穹。
4.姓。