qīn cán
qīn jiē
qīn shì
qīn shòu
qīn dí
qīn bàng
qīn yǎn
qīn lèi
qīn dǔ
qīn péng
qīn jìng
qīn mò
qīn hòu
qīn gù
qīn ài
qīn guì
qīn jìn
qīn lín
qīn gōng
qīn qiáng
qīn wēng
qīn quán
qīn qi
qīn jì
qīn wáng
qīn chuàn
qīn jì
qīn fān
qīn rén
qīn bǐ
qīn xiào
qīn lǎn
qīn zǐ
qīn wéi
qīn lǐ
qīn rè
qīn hé
qīn rèn
qīn cóng
qīn gòng
qīn fáng
qīn yà
qīn lǐ
qīn jiāo
qīn cè
qīn yīn
qìng jia
qīn qíng
qīn tōng
qīn yǒu
qīn bì
qīn hǎo
qīn xìn
qīn dǎng
qīn yì
qīn shǒu
qīn wěi
qīn zhòng
qīn lǐ
qīn zhī
qīn zhì
qīn qǐ
qīn nì
qīn niáng
qīn xiāng
qīn zú
qīn jià
qīn wěn
qīn yíng
qīn chǒng
qīn shí
qīn gēng
qīn ǎi
qīn nà
qīn qū
qīn biǎo
qīn jī
qīn juàn
qīn nián
qīn xián
qīn huān
qīn cí
qīn mèi
qīn yǐ
qīn zhāo
qīn jiù
qīn yù
qīn suí
qīn gào
qīn lǎn
qīn běn
qīn mù
qīn zhǎng
qīn dài
qīn yóu
qīn shǔ
qīn tì
qīn rén
qīn zì
qīn shēn
qīn shàn
qīn mì
qīn jūn
qīn huān
qīn lài
qīn bǐ
qīn jī
qīn nī
qīn kǒu
qīn jiù
qīn zuǐ
qīn lì
qīn qiè
qīn yì
qīn qīn
qīn xiá
qīn shēng
qīn mù
qīn líng
qīn shǔ
qīn fú
qīn shū
qīn lín
qīn bīn
qīn jié
qīn fù
qīn mǔ
qīn ěr
qīn shú
qīn chóu
qīn zhēng
qīn dǔ
qīn lǎn
qīn cí
qīn lè
⒈ 爱自己的亲属。
引《诗·小雅·伐木序》:“亲亲以睦友,友贤不弃,不遗故旧,则民德归厚矣。”
孔颖达疏:“既能内亲其亲以使和睦,又能外友其贤而不弃,不遗忘久故之恩旧而燕乐之。”
《汉书·翼奉传》:“古者朝廷必有同姓以明亲亲,必有异姓以明贤贤,此圣王之所以大通天下也。”
唐韩愈《送浮屠文畅师序》:“圣人者立,然后知宫居而粒食,亲亲而尊尊,生者养而死者藏。”
《二刻拍案惊奇》卷二六:“高愚溪到底不往女儿家去,善终於姪儿高文明之家。所剩之物尽归姪儿,也是高文明一点亲亲之念不衰,毕竟得所报也。”
⒉ 亲属;亲戚。
引《汉书·哀帝纪》:“汉家之制,推亲亲以显尊尊。”
颜师古注:“天子之至亲,当极尊号。”
南朝宋刘义庆《世说新语·贤媛》:“汝若不与吾家作亲亲者,吾亦不惜餘年。”
前蜀贯休《施万病丸》诗:“贤守运心亦相似,不吝亲亲拘子子。曾闻古德有深言,由来大士皆如此。”
⒊ 对心上人的昵称。
引明单本《蕉帕记·采真》:“见灯光闪画楼,试问亲亲,果就来否?”
明冯梦龙《挂枝儿·调情》:“俊亲亲,奴爱你风情俏。”
⒋ 至亲;非常亲爱。
引《二刻拍案惊奇》卷三:“是你的亲亲表妹桂娘子的。难道你倒不晓得!”
《红楼梦》第四七回:“好亲亲的姨太太,姨祖宗!”
⒌ 犹亲热,亲切。
引陈登科《活人塘》六:“连长一头跳下去,亲亲抱住他:‘你是党的……’嗓子再也喊不出声音了。”
⒍ 亲近,接近。
引宋梅尧臣《饮韩仲文家》诗:“是非不亲亲,笑语何落落。夜归欢有餘,孩稚扶仍噱。”