亲人


亲人的组词


亲睹

qīn dǔ

亲供

qīn gòng

亲娘

qīn niáng

亲狎

qīn xiá

亲嬖

qīn bì

亲生

qīn shēng

亲聆

qīn líng

亲戚

qīn qi

亲礼

qīn lǐ

亲通

qīn tōng

亲迎

qīn yíng

亲寄

qīn jì

亲炙

qīn zhì

亲就

qīn jiù

亲贵

qīn guì

亲乐

qīn lè

亲屈

qīn qū

亲本

qīn běn

亲策

qīn cè

亲翁

qīn wēng

亲婣

qīn yīn

亲藩

qīn fān

亲表

qīn biǎo

亲接

qīn jiē

亲倚

qīn yǐ

亲游

qīn yóu

亲昵

qīn nì

亲吏

qīn lì

亲权

qīn quán

亲宾

qīn bīn

亲热

qīn rè

亲好

qīn hǎo

亲邻

qīn lín

亲交

qīn jiāo

亲附

qīn fù

亲蔼

qīn ǎi

亲随

qīn suí

亲雠

qīn chóu

亲朞

qīn jī

亲嫡

qīn dí

亲耕

qīn gēng

亲临

qīn lín

亲家

qìng jia

亲末

qīn mò

亲任

qīn rèn

亲长

qīn zhǎng

亲族

qīn zú

亲启

qīn qǐ

亲党

qīn dǎng

亲羁

qīn jī

亲善

qīn shàn

亲闱

qīn wéi

亲朋

qīn péng

亲驩

qīn huān

亲揽

qīn lǎn

亲慈

qīn cí

亲吻

qīn wěn

亲敬

qīn jìng

亲妮

qīn nī

亲比

qīn bǐ

亲事

qīn shì

亲和

qīn hé

亲擥

qīn lǎn

亲熟

qīn shú

亲告

qīn gào

亲友

qīn yǒu

亲征

qīn zhēng

亲属

qīn shǔ

亲王

qīn wáng

亲香

qīn xiāng

亲彊

qīn qiáng

亲从

qīn cóng

亲昭

qīn zhāo

亲切

qīn qiè

亲嘴

qīn zuǐ

亲人

qīn rén

亲逖

qīn tì

亲睦

qīn mù

亲军

qīn jūn

亲署

qīn shǔ

亲信

qīn xìn

亲爱

qīn ài

亲笔

qīn bǐ

亲亲

qīn qīn

亲览

qīn lǎn

亲宠

qīn chǒng

亲年

qīn nián

亲疏

qīn shū

亲识

qīn shí

亲母

qīn mǔ

亲驾

qīn jià

亲串

qīn chuàn

亲公

qīn gōng

亲理

qīn lǐ

亲情

qīn qíng

亲祠

qīn cí

亲娅

qīn yà

亲校

qīn xiào

亲歡

qīn huān

亲穆

qīn mù

亲待

qīn dài

亲手

qīn shǒu

亲口

qīn kǒu

亲纳

qīn nà

亲贤

qīn xián

亲蚕

qīn cán

亲耳

qīn ěr

亲遇

qīn yù

亲服

qīn fú

亲知

qīn zhī

亲故

qīn gù

亲旧

qīn jiù

亲仁

qīn rén

亲眼

qīn yǎn

亲里

qīn lǐ

亲密

qīn mì

亲结

qīn jié

亲身

qīn shēn

亲委

qīn wěi

亲谊

qīn yì

亲众

qīn zhòng

亲类

qīn lèi

亲媚

qīn mèi

亲迹

qīn jì

亲懿

qīn yì

亲子

qīn zǐ

亲傍

qīn bàng

亲赖

qīn lài

亲覩

qīn dǔ

亲近

qīn jìn

亲房

qīn fáng

亲授

qīn shòu

亲自

qīn zì

亲眷

qīn juàn

亲厚

qīn hòu


种人

zhǒng rén

州人

zhōu rén

盗人

dào rén

族人

zú rén

市人

shì rén

虫人

chóng rén

舌人

shé rén

虐人

nüè rén

怪人

guài rén

防人

fáng rén

端人

duān rén

绝人

jué rén

报人

bào rén

溺人

nì rén

鄙人

bǐ rén

舂人

chōng rén

象人

xiàng rén

笃人

dǔ rén

航人

háng rén

姘人

pīn rén

萌人

méng rén

窭人

jù rén

瘦人

shòu rén

壁人

bì rén

剧人

jù rén

贵人

guì rén

保人

bǎo ren

佣人

yōng rén

妓人

jì rén

阍人

hūn rén

匡人

kuāng rén

谷人

gǔ rén

胡人

hú rén

隶人

lì rén

举人

jǔ rén

仇人

chóu rén

亏人

kuī rén

隐人

yǐn rén

铸人

zhù rén

管人

guǎn rén

钟人

zhōng rén

丢人

diū rén

俪人

lì rén

辩人

biàn rén

凶人

xiōng rén

獿人

náo rén

追人

zhuī rén

角人

jiǎo rén

麤人

cū rén

君人

jūn rén

倡人

chàng rén

中人

zhōng rén

讹人

é rén

华人

huá rén

舫人

fǎng rén

盲人

máng rén

移人

yí rén

古人

gǔ rén

磬人

qìng rén

樵人

qiáo rén

阉人

yān rén

宾人

bīn rén

贪人

tān rén

功人

gōng rén

迎人

yíng rén

郊人

jiāo rén

時人

shí rén

么人

me rén

吏人

lì rén

公人

gōng rén

横人

héng rén

鹰人

yīng rén

器人

qì rén

闻人

wén rén

工人

gōng rén

泥人

ní rén

爱人

ài ren

迁人

qiān rén

歹人

dǎi rén

乏人

fá rén

土人

tǔ rén

雕人

diāo rén

淳人

chún rén

紅人

hóng rén

怄人

òu rén

司人

sī rén

拉人

lā rén

罢人

bà rén

嫠人

lí rén

闇人

àn rén

跟人

gēn rén

玄人

xuán rén

猛人

měng rén

文人

wén rén

大人

dà ren

乔人

qiáo rén

谁人

shéi rén

走人

zǒu rén

审人

shěn rén

灵人

líng rén

圈人

quān rén

沙人

shā rén

权人

quán rén

有人

yǒu rén

左人

zuǒ rén

皇人

huáng rén

豳人

bīn rén

节人

jié rén

馋人

chán rén

朋人

péng rén

济人

jì rén

辞人

cí rén

穑人

sè rén

陵人

líng rén

腻人

nì rén

历人

lì rén

喑人

yīn rén

閒人

xián rén

媵人

yìng rén

优人

yōu rén

递人

dì rén

犹人

yóu rén

稾人

gǎo rén

臣人

chén rén

替人

tì rén

证人

zhèng rén

唐人

táng rén

骚人

sāo rén

涉人

shè rén

骄人

jiāo rén

壶人

hú rén

或人

huò rén

事人

shì rén

阔人

kuò rén

幽人

yōu rén

森人

sēn rén

任人

rèn rén

鬃人

zōng rén

浅人

qiǎn rén

师人

shī rén

诗人

shī rén

哀人

āi rén

桴人

fú rén

饎人

xī rén

篡人

cuàn rén

蚕人

cán rén

糖人

táng rén

正人

zhèng rén

倾人

qīng rén

寡人

guǎ rén

生人

shēng rén

格人

gé rén

相人

xiāng rén

幻人

huàn rén

歉人

qiàn rén

哗人

huá rén

秦人

qín rén

刺人

cì rén

祸人

huò rén

赤人

chì rén

病人

bìng rén

鞫人

jū rén

越人

yuè rén

惮人

dàn rén

谄人

chǎn rén

疠人

lì rén

陶人

táo rén

禅人

chán rén

賨人

cóng rén

鲍人

bào rén

粗人

cū rén

弓人

gōng rén

宰人

zǎi rén

羁人

jī rén

拿人

ná rén

室人

shì rén

累人

lèi rén

庶人

shù rén

艾人

ài rén

党人

dǎng rén

番人

fān rén

宜人

yí rén

民人

mín rén

僦人

jiù rén

得人

dé rén

料人

liào rén

瓬人

fǎng rén

偶人

ǒu rén

眩人

xuàn rén

愛人

ài rén

贾人

gǔ rén

逼人

bī rén

渗人

shèn rén

俗人

sú rén

烝人

zhēng rén

雠人

chóu rén

髡人

kūn rén

兽人

shòu rén

害人

hài rén

术人

shù rén

解人

jiě rén

非人

fēi rén

騷人

sāo rén

函人

hán rén

嚚人

yín rén

穣人

ráng rén

勺人

sháo rén

易人

yì rén

痴人

chī rén

勤人

qín rén

安人

ān rén

荆人

jīng rén

宂人

rǒng rén

瞽人

gǔ rén

示人

shì rén

戮人

lù rén

原人

yuán rén

鼓人

gǔ rén

匹人

pǐ rén

鞠人

jū rén

信人

xìn rén

觕人

cū rén

奄人

yān rén

宗人

zōng rén

远人

yuǎn rén

书人

shū rén

占人

zhàn rén

旧人

jiù rén

朴人

pǔ rén

犬人

quǎn rén

猿人

yuán rén

夫人

fū rén

坑人

kēng rén

淫人

yín rén

诎人

qū rén

调人

tiáo rén

线人

xiàn rén

灶人

zào rén

混人

hùn rén

愁人

chóu rén

撢人

dǎn rén

虚人

xū rén

円人

yuán rén

浄人

jìng rén

鉴人

jiàn rén

真人

zhēn rén

放人

fàng rén

蜜人

mì rén

婦人

fù rén

惑人

huò rén

平人

píng rén

昏人

hūn rén

品人

pǐn rén

裁人

cái rén

材人

cái rén

魂人

hún rén

丧人

sàng rén

个人

gè rén

椶人

zōng rén

乞人

qǐ rén

惊人

jīng rén

瘆人

shèn rén

呆人

dāi rén

罪人

zuì rén

栽人

zāi rén

关人

guān rén

躃人

bì rén

私人

sī rén

精人

jīng rén

黑人

hēi rén

恋人

liàn rén

石人

shí rén

情人

qíng rén

美人

měi rén

倚人

yǐ rén

旊人

fǎng rén

邑人

yì rén

与人

yú rén

武人

wǔ rén

傔人

qiàn rén

农人

nóng rén

才人

cái rén

邦人

bāng rén

儒人

rú rén

幂人

mì rén

从人

cóng rén

胞人

bāo rén

恒人

héng rén

伎人

jì rén

浊人

zhuó rén

掩人

yǎn rén

篙人

gāo rén

驺人

zōu rén

要人

yào rén

舁人

yú rén

敝人

bì rén

入人

rù rén

谎人

huǎng rén

笨人

bèn rén

假人

jiǎ rén

上一组词:庄栗
下一组词:他侬

更多亲的组词

亲人的意思


词语解释:

((好工具.)名)①直系亲属或配偶。②比喻关系亲密、感情深厚的人。

引证解释:

⒈ 亲近人;使人感到亲切可爱。

引南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“简文入华林园,顾谓左右曰:‘会心处不必在远,翳然林水便自有濠濮间想也,觉鸟兽禽鱼自来亲人。’”
明蒋一葵《长安客话·海淀》引黄建《病起入城别勺园》诗:“勺园景物自亲人,别去重来肯厌烦?”
刘半农《一个小农家的暮》诗:“﹝他﹞调弄着只亲人的狗。”

⒉ 亲信。

引《宋书·鲁爽传》:“轨遣亲人程整奉书,规欲归顺。自拔致诚。”
《隋书·张衡传》:“帝每令亲人覘衡所为。”
明冯梦龙《智囊补·兵智·陆逊》:“逊遣亲人韩扁,齎表奏报。”

⒊ 亲近百姓。

引唐皇甫冉《送令狐明府》诗:“君有亲人术,应令劳者安。”
古时因用以称地方长官。 《南史·循吏传序》:“昔汉宣帝以为‘政平讼理,其惟良二千石乎’。前史亦云,今之郡守,古之诸侯也。故长吏之职,号曰亲人。”
唐张九龄《上封事》:“亲人之任,宜得其贤;用才之道,宜重其选。”

⒋ 指直系亲属或配偶。

引元武汉臣《老生儿》第三折:“怎生得个刘家门里的亲人来,可也好哩。”
《儿女英雄传》第十五回:“我父亲只养了我一个儿,我又没个弟兄,巴不得多一个亲人。”
臧克家《邻居--给墙上燕》诗:“晚上,我留着门等候你,像等候一个迟归的亲人。”

⒌ 指关系亲近者。

引陈毅《东征初抵高淳》诗:“兵船初过群疑寇,及见亲人笑语哗。”

国语词典:

关系亲近的亲属。

网络解释:

亲人 (词语释义)

至亲至爱的人,不曾想起却永远不能忘记的人。只懂付出不求回报的人,被受伤害也绝不离的人,风里雨里永生不弃的人,能舍自己成就对方的人。
更多人的组词

亲人详细解释


读音:qīn,qìng[ qīn ]

1. 有血统或夫妻关系的:亲属。亲人。亲缘。双亲(父母)。亲眷。

2. 婚姻:亲事。

3. 因婚姻联成的关系:亲戚。亲故。亲邻。亲朋。

4. 称呼同一地方的人:乡亲。

5. 本身,自己的:亲睹。亲聆。亲笔。

6. 感情好,关系密切:亲密。相亲。亲睦。亲疏。

7. 用嘴唇接触表示喜爱:亲吻。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025