hù shuō
hù nú
hù láng
hù wài
hù fú
hù kè
hù lín
hù wèi
hù biàn
hù yǒu
hù zhǔ
hù biàn
hù bǎn
hù jiāng
hù zhě
hù bù
hù jiōng
hù suàn
hù mǎ
hù xí
hù pǐn
hù duì
hù jiè
hù dīng
hù tóu
hù bó
hù xiàn
hù fēi
hù yì
hù cáo
hù zhèng
hù jūn
hù jiā
hù yù
hù tiē
hù bào
hù zhǐ
hù xué
hù diào
hù cháng
hù shuì
hù lìn
hù xià
hù zhàng
hù jì
hù jué
hù fáng
hù wèi
hù cè
hù wèi
hù píng
hù gōu
hù kǎn
hù cè
hù shì
hù guàn
hù jí
hù hé
hù shū
hù děng
hù tiē
hù tíng
hù xiǎo
hù zào
hù mén
hù chāo
hù shàn
hù kǒu
hù yì
yuē děng
zuò děng
duì děng
jiǔ děng
běn děng
guǐ děng
chāo děng
bù děng
mǒu děng
zhuān děng
jí děng
jiǔ děng
zhè děng
bǐ děng
xià děng
tóu děng
yǒu děng
yī děng
sàn děng
nǐ děng
píng děng
jué děng
dié děng
chái děng
dī děng
hé děng
dí děng
pàn děng
cháng děng
liù děng
kuài děng
quán děng
lún děng
jiǎ děng
jí děng
fán děng
guān děng
xué děng
jūn děng
gāo děng
hù děng
jué děng
hóng děng
sān děng
tè děng
èr děng
yì děng
jué děng
jiǎn děng
cì děng
shàng děng
chà děng
rén děng
xiāng děng
duì děng
bā děng
pǐn děng
wú děng
wáng děng
dēng děng
yí děng
liè děng
zhōng děng
cǐ děng
wú děng
bàn děng
wǔ děng
lüè děng
yuè děng
mài děng
fāng děng
nà děng
liè děng
jiàng děng
yōu děng
shū děng
jūn děng
ā děng
liè děng
chū děng
ěr děng
niè děng
shì děng
líng děng
lì děng
tóng děng
dài děng
qí děng
héng děng
nèn děng
⒈ 古代政府将民户按资产多寡分为不同等级以征收赋税。 汉代按财产比例向商人、手工业者,征赋税, 北魏献文帝天安、皇兴年间,将民户分为三等九品,按户等征税,后废; 北齐再施行。 唐高祖武德六年定天下户为三等, 武德九年,又改为九等。 宋太祖建隆中,定民户为九等,上四等按等出税,其馀五等蠲免,实际仅五等; 宋仁宗至和时,遂行五则法,按资产多寡分为五等。 元代分三等九甲,主要实施于中原地区。 明代按职业分民户、军户、匠户三等,但不作为征税的标准。后遂废止。参阅《史记·平準书》、《魏书·食货志》、《宋史·食货志上五》、《明史·食货志一》、《续文献通考·户口二》。
户hù(1)(名)门(基本义):门~。(2)(名)人家:住~|庄~|~主|~籍|千家万~。(3)(名)门第:门当~对。(4)(名)户头;有财务关系的单位或个人:账~|用~|开~。(5)(名)(Hù)姓。
等读音:děng等děng(1)(动)程度或数量上相同:~同。(2)(动)等候;等待。(3)(动)等到。(4)(名)等级:优~。(5)(名)种、类:这~事。(6)(助)用在人称代词或指人的名词后面;表示复数:我~。(7)(助)表示列举未尽:我喜欢吃苹果、香蕉~~。