shā hú
shā mào
shā màn
shā jīn
shā chǎng
shā yuán
shā zǐ
shā bù
shā shā
shā chú
shā lóng
shā xiàn
shā huǎng
shā chú
shā zhào
shā xiāng
shā náng
shā juàn
shā mén
shā zhàng
shā chuāng
shā dìng
shā guàn
shā dēng
shā wéi
shā chú
bó chǎng
chē chǎng
chū chǎng
chuán chǎng
wài chǎng
shén chǎng
hóng chǎng
kuān chǎng
yào chǎng
guàng chǎng
táng chǎng
xī chǎng
dōng chǎng
péng chǎng
huō chǎng
lún chǎng
máo chǎng
gōng chǎng
nèi chǎng
shā chǎng
kāi chǎng
mù chǎng
zuò chǎng
píng chǎng
piān chǎng
luó chǎng
fàn chǎng
xuān chǎng
huā chǎng
diàn chǎng
jiǔ chǎng
shān chǎng
mǎ chǎng
bàn chǎng
zǐ chǎng
mù chǎng
棉纺工厂。
茅盾《子夜》九:“从三月起,电车,公共汽车,纱厂工人,罢工接连不断。” 夏衍《包身工》:“他们已经有了六个纱厂,五个织布厂,二十五万个锭子,三千张织布机,八千工人,和一千二百万元的资本。”
纺纱线的工厂。
如:「她在纱厂工作。」
纱shā(1)(名)棉花、麻等纺成的较松的细丝;可以捻成线或织成布:~厂|纺~。(2)(名)用纱织成的经纬线很稀的织品:窗~|~布。(3)(名)像窗纱一样的制品:铁~|塑料~。(4)(名)某些纺织品的类名:乔其~|泡泡~。
厂读音:chǎng,ān[ chǎng ]
1. 指用机械制造生产资料或生活资料的工场。
2. 有空地方可以存货或进行加工的地方:煤厂。
3. 棚舍:“枳篱茅厂共桑麻。”
4. 中国明代为加强专制统治而设的特务机关。
[ ān ]
1. 同“庵”,多用于人名。