liàn qì
liàn cái
liàn yuè
liàn shuì
liàn zé
liàn xíng
liàn zhǔ
liàn yī
liàn zhū
liàn yǒng
liàn nà
liàn hé
liàn yǐng
liàn náng
liàn sī
liàn ér
liàn shī
liàn dàn
liàn shí
liàn cāo
liàn jù
liàn zì
liàn hé
liàn ruò
liàn sù
liàn bō
liàn jīn
liàn yú
liàn què
liàn wén
liàn jì
liàn cái
liàn shí
liàn zú
liàn xiǎng
liàn guān
liàn shì
liàn bǐ
liàn jiù
liàn yíng
liàn dài
liàn xiáng
liàn bó
liàn ruì
liàn zǐ
liàn xí
liàn míng
liàn xī
liàn piāo
liàn jiè
liàn shēng
liàn duì
liàn liàn
liàn huā
liàn rǎn
liàn dá
liàn qià
liàn zēng
liàn yào
liàn dīng
liàn shú
liàn shì
liàn hóng
liàn dān
liàn qún
liàn jiū
liàn xíng
liàn sè
liàn jūn
liàn wǔ
liàn zhēn
liàn tān
liàn rì
liàn bīng
liàn shí
liàn jiǎ
liàn jiǎn
liàn shì
liàn shǒu
liàn gōng
liàn qún
lù xiǎng
bàn xiǎng
zào xiǎng
chóu xiǎng
jiě xiǎng
zhǒng xiǎng
chǔ xiǎng
liáng xiǎng
shí xiǎng
yùn xiǎng
liáo xiǎng
piàn xiǎng
bīng xiǎng
péi xiǎng
guī xiǎng
zhèn xiǎng
liàn xiǎng
jiù xiǎng
kuì xiǎng
lǐn xiǎng
fáng xiǎng
bǔ xiǎng
fàng xiǎng
bū xiǎng
kuì xiǎng
chóu xiǎng
qiú xiǎng
xīn xiǎng
jīng xiǎng
gòng xiǎng
zhù xiǎng
guān xiǎng
fèng xiǎng
fèng xiǎng
dù xiǎng
zhuǎn xiǎng
fēi xiǎng
yè xiǎng
yí xiǎng
jūn xiǎng
guān xiǎng
⒈ 明末为练兵所需军饷而征收的一种苛税。 崇祯十二年下令抽练边兵和加练民兵,于是加征田赋每亩练饷银一分,全国共征收七百三十万两。与辽饷、剿饷当时并称为“三餉”。见《明史·食货志二》。
引清赵翼《廿二史札记》卷三六:“﹝崇禎﹞十二年餉尽而贼未平,於是又从嗣昌及督餉侍郎张伯鲸议,勦餉外又增练餉七百三十万。”
清魏源《圣武记》卷十一:“明之末年,加练兵十有八万, 辽餉、剿餉、练餉,至千有七百餘万,弊亦同之。”
⒉ 清代练兵的军需费用。
引《清史稿·兵志三》:“兵部诸臣会议,以同治初年创议练兵,京师神机营及直隶省六军,别筹练餉,特立营制。”
《清史稿·兵志三》:“﹝同治﹞九年, 曾国藩於直隶省增募马勇千人,分为四营,原有额兵,增足万人,分练马队、步队,奏定各营哨之制,及底餉、练餉、出征加餉之制,为北方重镇。”
练liàn(1)(名)白绢:江平如~。(2)(动)把生丝煮熟;使它柔软洁白。(3)(动)练习;训练:勤学苦~|~兵|~功夫。(4)(形)经验多;纯熟:老~|干~|熟~。(5)(Liàn)姓。
饷读音:xiǎng1.用酒食等款待。
2.薪金(旧时多指军警等的薪金):月~。关~。