bō gào
bō yìng
bō shí
bō nòng
bō xīn
bō míng
bō zhǒng
bō xíng
bō fū
bō bào
bō fā
bō zhé
bō fú
bō yì
bō sǎ
bō yáng
bō zhí
bō fàng
bō huà
bō fù
bō sòng
bō jiàng
bō bù
bō yuè
bō qián
bō yì
bō dé
bō xiàn
bō shòu
bō huò
bō jué
bō hé
bō bēn
bō zhǒng
bō jīng
bō gǔ
bō gēng
bō qín
bō guāng
bō sàn
bō yīn
bō tián
bō chuán
bō shí
bō dòng
bō zhí
bō sǎ
bō liú
bō xǐ
bō shēng
bō wáng
bō cài
bō táo
bō wù
bō bō
bō jiǎng
bō rǎn
bō qì
bō chū
bō luàn
bō qiān
bō dàng
bō měi
bō xǔ
dǎo zhí
xìng zhí
zēng zhí
bǎo zhí
huì zhí
bì zhí
bō zhí
kěn zhí
báo zhí
gēng zhí
tuò zhí
fēng zhí
yǔn zhí
bāo zhí
huò zhí
yíng zhí
chì zhí
suì zhí
fēng zhí
háo zhí
kěn zhí
bù zhí
gǔ shi
fán zhí
nóng zhí
líng zhí
zī zhí
zī zhí
chǎn zhí
zhòng zhí
yǎng zhí
fù zhí
shēng zhí
fān zhí
⒈ 亦作“播植”。播种;种植。
引《国语·郑语》:“周弃能播殖百穀蔬,以衣食民人者也。”
《后汉书·郑玄传》:“年过四十,乃归供养,假田播殖,以娱朝夕。”
三国魏曹植《社颂》:“克明播植,农正曰社。”
明王守仁《传习录》卷中:“学校之中,惟以成德为事,而才能之异,或有长於礼乐,长於政教,长於水土播植者,则就其成德而因使益精。”
播bō(1)(动)传播:广~|~音。(2)(动)播种:春~|夏~。(3)(动)〈书〉迁移;流亡:~迁。
殖读音:zhí,shi[ zhí ]1. 孳生:生殖。养殖。繁殖。殖民地。
2. 种植:“农殖嘉谷”。
3. 兴生财利:货殖(经商)。