bō shòu
bō fù
bō jiàng
bō zhí
bō sǎ
bō xīn
bō bēn
bō chū
bō bào
bō jué
bō zhí
bō dàng
bō qián
bō zhé
bō xiàn
bō sǎ
bō sàn
bō cài
bō rǎn
bō wáng
bō xǔ
bō qiān
bō gēng
bō xǐ
bō chuán
bō míng
bō luàn
bō gǔ
bō yìng
bō tián
bō qín
bō yīn
bō yì
bō yáng
bō dòng
bō liú
bō shí
bō gào
bō hé
bō jiǎng
bō fàng
bō yuè
bō shí
bō bù
bō jīng
bō sòng
bō táo
bō guāng
bō měi
bō nòng
bō huò
bō xíng
bō wù
bō yì
bō fū
bō zhǒng
bō fā
bō shēng
bō bō
bō zhǒng
bō qì
bō huà
bō dé
bō fú
juàn hé
diàn hé
yù hé
bó hé
káng hé
cán hé
chū hé
jiān hé
xiāng hé
qīng hé
hán hé
bò he
zǐ hé
zài hè
zǎi hé
jīn hé
shì hè
xiè hé
bì hé
kuì hé
ǒu hé
wéi hè
yù hé
yī hé
qīng hé
juàn hé
kuì hé
dān hè
kū hé
yín hé
zhàn hé
yǎng hé
fù hè
gǎn hè
tóng hé
suǒ hé
bài hé
diàn hè
pú hé
bō hé
xián hé
jì hé
zhēn hé
mù hé
shē hé
fēng hé
rǔ hé
yáng hé
zhòng hè
kè hè
jì hé
xí hé
qìng hé
qǔ hé
bō hé
chéng hé
⒈ 源于印地语,原意为重量,负荷。亦用作重量单位,旧时通行于印度、中国沿海和南洋一带。
引明费信《星槎胜览·苏门答剌国》:“只番秤一播荷,抵我官秤三百二十觔。”
明马欢《瀛涯胜览·柯枝国》:“土无他产,祇出胡椒,人多置园圃种椒为业。每年椒熟,本处自有收椒大户收买,置仓盛贮,待各处番商来买,论播荷説价。”