chóng jù
chóng duò
chóng shān
chóng bài
chóng biāo
chóng nián
chóng yùn
chóng rì
chóng cháng
chóng zhòng
chóng jué
chóng yōng
chóng shèng
chóng yáng
chóng wén
chóng míng
chóng chóng
chóng dà
chóng shì
chóng líng
chóng fèng
chóng bēi
chóng zhuàng
chóng lóng
chóng kē
chóng hé
chóng jiē
chóng bān
chóng miǎn
chóng fén
chóng jué
chóng jí
chóng qiào
chóng hóng
chóng yùn
chóng zǔ
chóng fù
chóng shàng
chóng hòu
chóng jùn
chóng dá
chóng xiǎn
chóng jiǔ
chóng xióng
chóng jìng
chóng ē
chóng hóng
chóng gòu
chóng zú
chóng hào
chóng xiǎn
chóng yòng
chóng lóng
chóng yù
chóng guān
chóng xū
chóng mào
chóng tè
chóng sǒng
chóng dàn
chóng hǎo
chóng qī
chóng yǎn
chóng yǔ
chóng bì
chóng xí
chóng guì
chóng hè
chóng jī
chóng zhāo
chóng zhì
chóng zhōng
chóng zhe
chóng sì
chóng chǎng
chóng lán
chóng jiǎn
chóng yǐn
chóng shì
chóng kuàng
chóng gāo
chóng pèi
chóng dǔ
chóng tì
chóng hóng
chóng shēn
chóng chéng
chóng suì
chóng tì
chóng hóng
chóng zūn
chóng jiǎng
chóng biǎo
chóng ài
chóng qiū
chóng dǐng
chóng chǒng
chóng shù
chóng huà
chóng yǎng
chóng chǐ
chóng lì
chóng wěi
chóng yá
chóng guǐ
chóng yán
chóng gèn
chóng xìn
chóng jiàng
chóng miǎo
chóng lǐ
chóng fú
chóng míng
chóng sàng
chóng luàn
chóng shí
chóng běn
chóng bó
chóng mì
chóng huì
⒈ 高貌,高大貌。
引《文选·扬雄<甘泉赋>》:“崇崇圜丘,隆隐天兮。”
李善注:“崇崇,高貌也。”
唐张说《唐故处士张府君墓志》:“中条之北, 大河之东,丘陵桑梓,鬱鬱崇崇。”
宋苏洵《张益州画像记》:“禾麻芃芃,仓庾崇崇。”
明方孝孺《归田图赞》:“庐山崇崇,其下江水;清风穆然,盛德之士。”
⒉ 谓崇高伟大。
引唐李翱《杂说》:“昔管仲以齐桓霸天下,攘夷狄,华夏免乎被髮左袵,崇崇乎功亦格天下,溢后世。”
⒊ 连绵广大。
引宋梅尧臣《依韵和持国新植西轩》:“开地临广衢,崇崇十餘亩。”
⒋ 尊敬貌。
引唐孟郊《劝善吟》:“我愿拜少年,师之学崇崇。从他笑为矫,矫善亦可宗。”
⒌ 象声词。
引晋夏侯湛《雷赋》:“掣丹霆之燄燄兮,奋迅雷之崇崇。”
唐元结《补乐歌·六英》:“我有金石兮,击考崇崇。”