chóng duò
chóng pèi
chóng sàng
chóng lán
chóng jiē
chóng miǎo
chóng lì
chóng wěi
chóng yù
chóng dǔ
chóng yòng
chóng gòu
chóng fèng
chóng ē
chóng yǎng
chóng tè
chóng yùn
chóng kē
chóng hé
chóng shàng
chóng guān
chóng biǎo
chóng gāo
chóng shí
chóng biāo
chóng xū
chóng zhì
chóng kuàng
chóng zūn
chóng hóng
chóng hǎo
chóng rì
chóng jiàng
chóng lóng
chóng jī
chóng sì
chóng zú
chóng míng
chóng shān
chóng zhe
chóng gèn
chóng jí
chóng yǐn
chóng hè
chóng fù
chóng zhuàng
chóng huì
chóng yán
chóng tì
chóng zhòng
chóng zǔ
chóng dǐng
chóng yáng
chóng chóng
chóng jù
chóng jùn
chóng lǐ
chóng qiū
chóng guǐ
chóng yǎn
chóng běn
chóng míng
chóng hóng
chóng huà
chóng shì
chóng mào
chóng mì
chóng líng
chóng fén
chóng ài
chóng bó
chóng shēn
chóng jìng
chóng fú
chóng bān
chóng tì
chóng dàn
chóng guì
chóng luàn
chóng chǐ
chóng sǒng
chóng hòu
chóng hóng
chóng xiǎn
chóng jué
chóng chǒng
chóng yá
chóng yùn
chóng nián
chóng zhāo
chóng bài
chóng dà
chóng jiǔ
chóng zhōng
chóng qiào
chóng shù
chóng hóng
chóng yǔ
chóng jué
chóng bēi
chóng shèng
chóng xióng
chóng xiǎn
chóng chéng
chóng chǎng
chóng dá
chóng xìn
chóng suì
chóng shì
chóng hào
chóng wén
chóng miǎn
chóng jiǎn
chóng xí
chóng qī
chóng yōng
chóng cháng
chóng jiǎng
chóng bì
chóng lóng
qǐng fèng
jìng fèng
suí fèng
yì fèng
sì fèng
zhī fèng
fù fèng
shì fèng
chóng fèng
xìn fèng
cháng fèng
sì fèng
dài fèng
qián fèng
jì fèng
shàng fèng
hòu fèng
qū fèng
gū fèng
jī fèng
zhōu fèng
pān fèng
shí fèng
péi fèng
chuán fèng
yíng fèng
chǎn fèng
bǐng fèng
lǐ fèng
hái fèng
kè fèng
zhān fèng
zūn fèng
guī fèng
lù fèng
cháo fèng
ā fèng
wèi fèng
qīn fèng
guó fèng
huí fèng
miàn fèng
zēng fèng
chéng fèng
xiū fèng
yīng fèng
yuè fèng
xiàn fèng
gòng fèng
qǔ fèng
gòng fèng
gòng fèng
chóu fèng
zūn fèng
jìn fèng
shùn fèng
pí fèng
zhǎn fèng
shì fèng
sù fèng
qiàn fèng
gào fèng
cān fèng
zì fèng
tuī fèng
gōng fèng
àn fèng
jī fèng
kuāng fèng
zī fèng
qiān fèng
崇奉chóngfèng
(1) 尊敬[.好工具]祀奉
例崇奉礼教英believe in (a religion)⒈ 尊崇,信仰。
引南朝梁陶弘景《真诰·翼真检一》:“王既独擅新奇,举世崇奉,遂託云真授,非復先本许见。”
唐孟棨《本事诗·嘲戏》:“中宗朝,御史大夫裴谈崇奉释氏。”
《老残游记》第九回:“甚则説崇奉他的教,就一切罪孽消灭。”
鲁迅《热风·随感录四十三》:“中国十三经二十五史,正是酋长祭师们一心崇奉的治国平天下的谱。”
⒉ 崇拜奉祀。
引《元典章·刑部三·禁采生祭鬼》:“仍禁止师巫人等,不得似前崇奉妖恠鬼神。”
明沉榜《宛署杂记·御制》:“由是神之威灵,赫赫在天……而四方万国,莫不瞻仰而崇奉之。”
清龚自珍《同年生祀汉郑司农为韵语以谐之》:“郑功此第一,千秋合崇奉。”
尊敬信仰。
崇chóng(1)基本义:(名)山大而高:(名)山大而高(2)(动)重视;尊敬:尊~|推~|~拜(尊敬钦佩)|~敬(推崇尊敬)。(3)姓。
奉读音:fèng奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。